THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1107

Ngô Bình cười lạnh, nói, “Cương Tử, tôi sẽ giúp cậu thoát khỏi thứ khốn kiếp này! Cậu đợi chút!”

Anh đến một nơi vắng vẻ rồi bắt đầu nói chuyện điện thoại. Để đánh bại được nhà họ Vạn, chỉ cần người trong thành phố thôi đã đủ rồi, vì vậy anh gọi cho thị trưởng La Duy Khang trước.

Cách đây không lâu, La Duy Khang được chuyển đến thành phố Vân Đỉnh làm thị trưởng, được thăng một cấp. Ông ta có thể vươn lên đương nhiên là nhờ vào Ngô Bình và năng lực của bản thân.

Khi cuộc gọi kết nối, anh ấy mỉm cười nói, “Thị trưởng La, chúc mừng thăng chức”.

La Duy Khang vội nói: “Cậu Ngô, cảm ơn cậu đã dìu dắt tôi!”. Trong lòng ông ấy biết nếu không phải nhờ quan hệ bền chặt của Ngô Bình với tỉnh trưởng, ông ấy sẽ không bao giờ đảm nhận được vị trí này! Sau khi Chu Truyền Võ được chuyển đến Thạch Thành, vị trí thị trưởng đã bị bỏ trống, có rất nhiều người cạnh tranh cho vị trí này, và mỗi người trong số họ đều có xuất thân và thực lực hơn ông ấy. Nhưng cuối cùng, ông ấy lại là người ngồi vào cái ghế thị trưởng!

Ngô Bình nói thẳng: “Một người anh em của tôi kết hôn, ông có thời gian qua uống rượu cưới không?”

La Duy Khang thường không tham dự các đám cưới, nhưng vì nể mặt Ngô Bình nên ông ấy vội vàng cười nói: “Cậu Ngô, tôi nhất định sẽ đi!”

Ngô Bình: “Hãy bảo những lãnh đạo hàng đầu của thành phố đi cùng ông”.

La Duy Khang rất tinh ý, liền nói: “Được, chúng tôi sẽ đi cùng nhau.”

“Cảm ơn”, Ngô Bình không nói nhiều, liền cúp điện thoại.

Trong cuộc điện thoại thứ hai, anh gọi cho Chương Cửu Hàn. Sức ảnh hưởng của Chương Cửu Hàn đối với giới giang hồ Vân Đỉnh vượt xa người khác, nếu ông ta có thể đến thì quả là tuyệt vời.

Anh không khách sáo với Chương Cửu Hàn, nói: “Ông Chương, đàn em của tôi hôm nay kết hôn, ông mang theo mấy người qua góp vui đi”.

Chương Cửu Hàn cười nói: “Chuyện nhỏ thôi. Tông sư hãy cho tôi địa chỉ, tôi sẽ đưa người đến đó ngay!”

Cuối cùng, anh gọi cho Lý Quảng Long, nói, “Anh Long, một đàn em của em sắp kết hôn, em muốn tìm một số nhân vật nổi bật để đến tham gia cùng trợ uy”.

Lý Quảng Long đã lâu không gặp Ngô Bình nên rất nhớ anh, cười nói: “Anh cũng muốn gặp chú, vậy anh sẽ cùng mấy người bạn tới, chúng ta cùng uống rượu ngon!”

Ngô Bình nói: “Được!”

Sau đó anh gọi lại cho Diệp Huyền, Diệp Huyền đang tập luyện, nhìn thấy số điện thoại của Ngô Bình liền nhanh chóng nghe máy.

“Diệp Huyền, anh tìm một vài ngôi sao có tên tuổi đến biểu diễn một vài tiết mục. Anh phải đến thành phố Vân Đỉnh trước mười một giờ đấy nhé”, anh nói.

Diệp Huyền trợn tròn mắt: “Tiền bối này, anh cho tôi có mấy tiếng thế này thì đến thần tiên cũng không thu xếp được”.

Ngô Bình nói: “Sao hả, không sẵn lòng à?”

Diệp Huyền sợ nhất là Ngô Bình nổi nóng, vội vàng nói: “Sắp xếp được, tôi sẽ thu xếp ngay lập tức!”

Diệp Huyền gọi điện thoại cho mười mấy ca sĩ hạng nhất, những nghệ sĩ hài nổi tiếng nhất và các diễn viên talkshow, sau đó sắp xếp họ lên những chiếc máy bay tư nhân mà mình chuẩn bị, bay đến thành phố Vân Đỉnh.

Sau khi gọi một vài cuộc điện thoại, anh nói với Cương Tử: “Đã chuẩn bị sẵn sàng, sẽ có nhiều khách đến vào buổi trưa”.

Cương Tử vội hỏi: “Cậu chủ, khách nào vậy?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi