THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1113

“Rốt cuộc chuyện gì thế này…”, hắn lẩm bẩm.

Đột nhiên có tiếng người hô lên bên dưới, ngay sau đó có một đám phụ nữ trung niên mặc đồ tang rồi khóc lóc đi tới nhà họ Phương.

Vạn Tam Hổ hết hồn rồi hét lên: “Về, về hết cho tao!”

Song, mấy người đó đang gào khóc rất to nên không hề nghe thấy tiếng của hắn.

Thấy có một đám người khóc lóc đi tới, bố của Cương Tử tái mặt rồi run lên.

Ngô Bình cau mày, nhà họ Vạn thật không ra làm sao! Anh vận khí rồi lao ra ngoài quát: “Im hết ngay!”

Tiếng quát của anh làm nhóm phụ nữ ở phía đội diện như nghe thấy tiếng bom nổ, ai nấy đều giật mình rồi ngừng khóc.

Ngô Bình bước tới nói: “Tôi cho mỗi người 500, cầm tiền rồi biến đi”.

Anh biết chắc chắn những người này đã nhận tiền của nhà họ Vạn, để tới quấy phá nhà họ Phương.

Quả nhiên, nghe thấy thế xong, nhóm phụ nữ ấy đã chìa tay ra, Ngô Bình bảo chú hai của Cương Tử lấy tiền chia cho họ.

Nhóm phụ nữ vừa đi thì có một chiếc xe chở phân đi tới, mùi phân bốc lên rất khó ngửi.

Chiếc xe cố ý đỗ ngay cửa nhà họ Phương, mùi hôi thối khiến mọi người ở xung quanh phải bịt mũi.

Người lái xe là một tên béo mặt đen, gã lạnh cùng cười với người nhà họ Phương với vẻ huênh hoang.

Ngô Bình đi tới kéo cửa xe ra, rồi ngồi vào ghế lái phụ, anh dùng thuật thôi miên để điều khiển tên béo: “Đổ hết chỗ phân này vào cửa nhà họ Vạn mau”.

Tên béo đã bị thôi miên nên lập tức đánh xe đi về phía nhà họ Vạn.

Mọi người thấy Ngô Bình chỉ nói vài câu đã xử lý xong người nhà họ Vạn thì đều rất nể phục.

Vạn Tam Hổ ở nhà đối diện đang đầy nghi hoặc, mình chưa hạ lệnh, sao Vạn Báo lại đánh xe đi?

Quách Thương nhỏ giọng nói trong rạp cưới: “Thị trưởng, cậu Ngô này là người thế nào ạ?”

La Duy Khang không nhiều lời, chỉ đáp: “Một người rất giỏi!”

Quách Thương vẫn đang đắn đo thì nhóm Chương Cửu Hàn đã ngồi xuống bàn bên cạnh rồi bắt đầu trò chuyện. Họ là người trong giang hồ nên cũng toàn nói chuyện xoay quanh chủ đề ấy.

Một người nói: “Nghe đâu, cậu Ngô đã là đại tông sư rồi đấy”.

Người khác đáp: “Ừm, đại tông sư Ngô đúng thiên tài tu hành, tương lai kiểu gì cũng là Nhân Tiên”.

Quách Thương ngẩn ra, Nhân Tiên là gì?

Người đó nói tiếp: “Ngưỡng mộ thật! Thành Nhân Tiên rồi thì ít cũng phải sống được 300 tuổi nhỉ?”

Chương Cửu Hàn: “Thật ra đại tông sư không phải giỏi tu luyện đâu, mà là y thuật. Bố của Từ Bá Nhân, Triệu Trụ Quốc ở Thiên Kinh, con trai nhà họ Phương đều được cậu ấy chữa khỏi bệnh cho”.

Mọi người đều vô cùng thán phục, một người nói: “Người tài giỏi như đại tông sư, đến các nhân vật lớn ấy cũng phải lấy lòng ấy chứ”.

Nghe tới đây, Quách Thương cảm thấy tim mình đập thình thịch, cuối cùng ông ấy đã hiểu tại sao La Duy Khanh phải lấy lòng Ngô Bình rồi.

Ông ấy liếc nhìn La Duy Khang thì thấy đối phương mỉm cười chứ không nói gì.

Lúc này, Ngô Bình đã quay lại rồi ngồi đối diện với Quác Thương: “Cục trưởng Quách, nếu có người phạm tội, sẽ bị trừng trị đúng không?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi