THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1132

Vân Tịch mở chiếc hộp ra, bên trong là một viên đan to cỡ chừng quả óc chó đang tỏa ra ánh sáng ba màu. Vân Tịch nhìn viên đan, đôi mắt thóang hiện lên một tia sáng. Cô hỏi: “Viên đan này có thể tặng cho em không?”

Trong lòng Ngô Bình rất mâu thuẫn. Đây là Hóa Long đan, mặc dù nó không có tác dụng với anh nhưng nếu đối thủy tộc thì quả thực là là báu vật có một không hai”.

Thế nhưng anh đã hứa rồi, giờ cũng không thể nuốt lời nên đành ho khan một tiếng rồi đáp: “Vân Tịch, thứ này gọi là Hóa Long đan, có thể em sẽ không cần dùng tới. Hay là em chọn thứ khác?”

Vân Tịch cười đáp: “Em biết nó là Hóa Long đan. Thứ em muốn chính là nó”.

Ngô Bình tiếc quặn cả ruột nhưng đành đáp: “Vậy được, tặng cho em đó”.

“Cảm ơn anh yêu!”, Vân Tịch cười ngọt ngào rồi thơm lên má Ngô Bình một cái, có thể thấy cô ấy đang vô cùng vui mừng.

Ngô Bình sờ lên mặt nói: “Trước đó em nói có thể xem quẻ ra Tứ Trọng Biến Hóa. Có thể cho anh mở rộng tầm mắt được không?”

Anh thực sự rất tò mò về trình độ xem quẻ của Vân Tịch.

Vân Tịch gật đầu: “Được thôi. Có điều em phải tắm rửa thay quần áo trước đã, anh đợi em một lát”.

Trong nhà Ngô Bình không thiếu quần áo. Lạc Mộng Trần cứ vài hôm lại nhận được bưu phẩm từ Đông Doanh mà đa số toàn là quần áo. Thế nhưng cô ấy lại rất ít khi diện mà toàn để trong tủ ngắm, giờ vừa hay có thể cho Vân Tịch mượn.

Vân Tịch tắm rửa xong thì sang thư phòng của Ngô Bình. Cô ngồi thiền, sau đó phất tay một cái, bảy đồng tiền cổ bay lơ lửng trên không trung. Sau đó Vân Tịch bắt đầu niệm chú. Trên không trung lần lượt xuất hiện bốn sơ đồ mà cái nào cũng vô cùng rõ nét, thậm chí còn lờ mờ hiện ra sơ đồ thứ năm nhưng nhìn không rõ lắm.

“Quá lợi hại!”, Ngô Bình kinh ngạc thốt lên: “Em gần như có thể xem được Ngũ Trọng Biến Hóa (sơ đồ số năm). Giờ em đang ở cấp độ có thể tiên tri được rồi sao?”

Vân Tịch: “Em xem quẻ không phải đặc biệt giỏi, có thể miễn cưỡng gọi là đạt đến trình độ tiên tri được”.

Ngô Bình hạn hán lời: “Em sắp xem được tới Ngũ Trọng rồi, vậy mà gọi là không giỏi ư?”

Vân Tịch cười đáp: “Thực sự không giỏi mà”.

Ngô Bình không muốn nói chuyện này với Vân Tịch tiếp nên nói: “Đi thôi, đi ăn cơm”.

Lúc ăn cơm, Vân Tịch ăn rất ít, như thể không thích đồ ăn nhà anh làm. Ăn xong Ngô Bình hỏi: “Đồ ăn không hợp khẩu vị của em sao?”

Vân Tịch: “Rất ngon, chỉ là em vốn ăn rất ít”.

Các cô gái hiện nay đều sợ béo nên Ngô Bình cũng chẳng nghĩ nhiều. Buổi chiều, hai người họ thảo luận về tu hành, luyện hình, y thuật. Những lĩnh vực này Vân Tịch đều có hiểu biết nhất định. Hiểu biết của cô rộng như vậy khiến Ngô Bình không khỏi khâm phục.

Không lâu sau, Diệp Thiên Tông gửi tin đến, nói cấp trên đã chấp nhận hiện thực. Giờ ông ấy không chỉ là chủ nhân Thần Võ Ti mà đến cả Tiên Cơ cũng do ông ấy quản lý.

Ngô Bình đương nhiên cũng có thêm lợi ích, sau này anh sẽ là người có quyền lực thứ hai trong Tiên Cơ, giúp đỡ Diệp Thiên Tông làm việc.

Cả buổi chiều, Ngô Bình dạy mấy người Lý Huyền Bá tu luyện. Lộ Tiên Quyết của Lý Huyền Bá tiến bộ cực nhanh. Mới có hơn một ngày mà đã luyện được Nhất Trọng, chẳng mấy chốc sẽ đột phá lên Lưỡng Trọng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi