THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1262

Ngô Bình dặn dò mấy người giúp việc và tài xế vài câu rồi từ biệt hai mẹ con Hạ Lam và rời khỏi đó. Anh còn phải đi gặp Đường Tử Di.

Lúc này Đường Tử Di đang giám sát biệt thự phỉ thuý, đi cùng cô còn có vài cổ đông của tập đoàn Đường Thị.

Hiện giờ biệt thự phỉ thúy đã xong giai đoạn một, giai đoạn hai cũng đã được đặt nền móng.

Biệt thự phỉ thúy sẽ trở thành trung tâm bán sỉ và kiểm định phỉ thúy trên cả nước. Mỗi một món đồ được bán ra từ đây đều sẽ được kiểm định bởi chuyên gia có chuyên môn.

Đường Tử Di muốn tạo ra một một bộ tiêu chuẩn để đánh giá phỉ thúy riêng cho ngành này. Một khi có năng lực kiểm định phỉ thúy thì toàn bộ phỉ thuý trên thế giới sẽ chảy về đây.

Đột nhiên nhận được điện thoại của Ngô Bình, cô lập tức nói: “Các vị, mọi người tiếp tục tham quan nhé. Tôi có chút việc gấp nên xin phép được vắng mặt một lát”.

Đường Tử Di lịch sự nói với những người đi cùng một câu rồi đi ra một góc nghe điện thoại.

“Nhớ ra là phải gọi cho em rồi à?”, Đường Tử Di vô cùng bất mãn quở trách anh.

Ngô Bình cười hi hi đáp: “Tử Di, anh đang ở vịnh Bạch Long. Em đang ở đâu? Anh tới tìm em”.

Đường Tử Di: “Em đang ở biệt thự phỉ thúy. Giai đoạn một đang nghiệm thu, anh có muốn tới xem không?”.

Ngô Bình: “Anh không đi đâu, có em ở đó là anh yên tâm rồi”.

Đường Tử Di hừ một cái, nói: “Anh thì hay rồi. Đúng là một ông chủ đem con bỏ chợ”.

Ngô Bình: “Tử Di, sắp trưa rồi, chúng ta đi ăn cơm đi. Hay là đến nhà hàng Hoàng Tân?”

Nhà hàng Hoàng Tân chính là nhà hàng do Lý Hạo Xuyên – đầu bếp mà anh kéo tới Văn Kinh mở.

Đường Tử Di đáp: “Được rồi. Vậy chúng ta hẹn gặp nhau ở đó”.

Khoảng mười phút sau, Ngô Bình lên đường tới nhà hàng Hoàng Tân. Nhà hàng này nằm ở bờ Bắc của vịnh Bạch Long, trong một khu vực thương mại buôn bán rất sầm uất và xa hoa.

Nơi đây người xe đi lại như mắc cửi, mức chi tiêu cũng rất cao. Nhà hàng Hoàng Tân nằm ở ngã tư, có sáu tầng. Ba tầng hầm bên dưới là bãi để xe rất thuận tiện.

Sau khi đến nhà hàng, lập tức có người nhiệt tình bước ra đón anh, hỏi: “Xin hỏi anh đi mấy người?”

Ngô Bình không gọi cho Lý Hạo Xuyên mà đáp: “Hai người, có chỗ nào yên tĩnh chút không?”

Người phục vụ cười đáp: “Dạ có, ở tầng sáu có chỗ ngồi ngắm cảnh rất đẹp. Có điều sẽ phụ thu thêm hai trăm tệ nữa, anh có muốn ngồi chỗ đó không?”

Ngô Bình gật đầu: “Được đưa tôi tới đó đi”.

Hai người họ lên tới tầng sáu, khu vực bên cạnh cửa sổ rất yên tĩnh, xung quanh có hoa thơm và cây cối trang trí. Từ đây có thể nhìn ngắm toàn bộ phong cảnh vịnh Bạch Long.

Anh hài lòng nói: “Chỗ này đi”.

Người phục vụ đưa cho anh menu của nhà hàng. Ngô Bình liếc nhìn rồi nói: “Bảo ông chủ của các cô làm mấy món ngon nhất đi. Đúng rồi, nói với ông ấy tôi họ Ngô”.

Người phục vụ có thể nhận ra Ngô Bình rất có khả năng quen biết ông chủ của mình nên vội vã đáp: “Vâng thưa tiên sinh, tôi sẽ lập tức chuyển lời”.

Người phục vụ lui xuống, Ngô Bình lấy điện thoại ra xem tin tức. Ở mục tin giải trí, anh nhìn thấy tin tức về Lâm Băng Tiên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi