THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1335

“Tiền báu từ thời đại Tiên quốc!”, Ngô Bình mở to mắt, tim đập thình thịch.

Trong thời đại của Tiên quốc, một đồng tiền báu có thể đổi lấy một nghìn đồng tiền bùa. Trong hộp ngọc này có ba mươi lăm đồng tiền báu!

Anh vội vàng mở hộp ngọc thứ ba, bên trong có lỗ hình bầu dục. Bên trong hộp ngọc chỉ có một thứ hình kiếm, dài khoảng nửa tấc.

Nhìn thấy thứ này, hơi thở của Ngô Bình khựng lại trong vài giây, anh kêu lên, “Sát phù kiếm đạo!”

Sát phù kiếm đạo là một lá bùa giết người do kiếm tiên luyện hóa ra, một khi sử dụng thì nó tương đương với một đòn toàn lực của người làm bùa!

Nhưng sau đó anh phát hiện ra rằng sát phù kiếm đạo này có cấm chế, phải phá vỡ cấm chế mới sử dụng được. Hơn nữa, chỉ có những cao thủ của cấp bậc chân quân mới đủ tư cách sử dụng nó.

Anh cẩn thận cất ba chiếc hộp ngọc đi và bước đến giá thứ năm.

Chiếc giá này rất lớn, trên đó có đặt những chiếc hòm bằng đồng cao hai mươi mét rưỡi và dài hai mét. Ngô Bình mở một chiếc hòm, trong đó có một bộ áo giáp vàng sẫm có khắc phù văn trên bề mặt. Ngoài ra còn có một chiếc khiên vàng và một thanh kiếm dài.

Anh mở chiếc hòm thứ hai, cũng có một bộ áo giáp, một chiếc khiên và một thanh trường kiếm. Trên lưỡi kiếm có dấu ấn hình rồng màu đỏ.

Ngô Bình nhớ lại những mô tả trong phiến ngọc. Vào thời Tiên quốc, từng có một đội quân bảo vệ vô cùng hùng mạnh, trăm trận trăm thắng, được gọi là Long Nha vệ. Có thể nào đây là trang bị của Long Nha vệ hồi đó không?

Theo ghi chép, Long Nha vệ đều là cường giả cấp chân nhân trở lên, vậy thì trang bị của họ ắt hẳn phải rất mạnh.

Anh cất đi hai mươi chiếc hòm đồng rồi nhìn thoáng qua, anh thấy rằng những chiếc giá còn lại đều trống rỗng.

“Những chiếc giá này từng chứa đầy bảo vật, chắc hẳn chúng đã bị tu sĩ nhà họ Huy các thời tiêu hao hết rồi. Thật đáng tiếc!”, Ngô Bình không khỏi thở dài.

Cuối cùng anh tìm kiếm một lần nữa, không tìm thấy bảo vật nào khác. Nhưng anh phát hiện, những chiếc giá gỗ này được làm bằng gỗ sưa chất lượng cao từ Nam hải.

Gỗ sưa Nam hải đã biến mất từ lâu, nó bị chặt phá sạch sẽ. Loại sưa hoang dã này phải mất một trăm năm mới thành gỗ, những loại gỗ sưa bây giờ được bày bán chỉ là hàng tồn từ xưa, giá cả vô cùng đắt đỏ.

Trong đây có mười ba giá gỗ, mỗi giá nặng hai hoặc ba tấn. Các giá gỗ này đều được làm bằng gỗ sưa có tuổi đời hơn hai trăm năm, gỗ chắc, hoa văn đẹp, ngày nay có tiền cũng không mua được.

Ngô Bình đương nhiên không thể lãng phí nó, anh tháo rời khung gỗ và đặt từng cái một vào trong nhẫn. Cuối cùng còn có hơn 20 khúc gỗ dài không nhét được vào nên anh dùng dây thừng buộc lại rồi lôi ra ngoài.

Thần Chiếu đợi hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng nghe thấy động tĩnh, giọng nói của Ngô Bình từ trong sơn động truyền ra.

“Tiên sinh, giúp tôi bắt lấy một thứ”.

Nói xong một cây gỗ bay tới, Thần Chiếu nhanh chóng bắt lấy, Thần Chiếu hơi ngẩn ra, là gỗ sao? Sau đó Thần Chiếu để nó sang một bên. Ngay sau đó cây thứ hai, cây thứ ba được ném ra.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi