THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1382

Ngô Bình sợ đây là do tà ma nhập vai lừa anh nên hỏi: “Nếu đã là hoà thượng chắc hẳn phải đọc được Kim Cang Chú đúng không?”

Kim Cang Chú là chú diệt yêu trừ ma của Phật môn, tà ma chắc chắn không thể niệm loại chú này.

Đạo Nhất khẽ mỉm cười, sau đó đọc một đoạn Kim Cang Chú. Trong lúc Đạo Nhất niệm chú thì xung quanh tỏa ra vầng hào quang, khí tức vô cùng nghiêm trang. Chắc chắn tà ma không thể nào toát ra khí tức như vậy.

Ngô Bình lúc này mới cười đáp: “Đạo Nhất đại sư, chúc mừng đại sư lấy lại được cơ thể!”

Ngô Bình không dám thất lễ với Đạo Nhất này bởi vì đối phương có tu vi tương đương Địa Tiên cấp năm, thậm chí là còn cao hơn.

Đạo Nhất: “Đều là nhờ ân điểm của thí chủ”.

Ngô Bình lập tức rút ra thanh kiếm Hắc Long chém đứt xích sắt và những sợi cước xuyên qua người Đạo Nhất. Quá trình này vô cùng phức tạp, nếu không phải y thuật của anh cao thâm thì sẽ không thể nào chém đứt được những sợi cước này.

Không lâu sau, Đạo Nhất đi xuống khỏi bệ đồng, chắp tay hành lễ Với Ngô Bình: “Tạ ơn thí chủ!”

Ngô Bình cười đáp: “Đạo Nhất đại sư, đại sư có dự định gì chưa?”

Đạo Nhất mỉm cười nói: “Năm đó khi xả thân phong ấn tà ma, bần tăng từng nói với Phật rằng nếu còn một ngày được nhìn thấy mặt trời thì bần tăng sẽ trở thành một người phàm”.

Ngô Bình cười đáp: “Đại sư muốn làm người phàm sao?”

Đạo Nhất gật đầu: “Đúng vậy, bần tăng chỉ muốn làm một người bình thường”.

Ngô Bình vui vẻ đáp: “Nếu đại sư đã muốn làm người phàm thì chị bằng đi cùng tôi, tôi sẽ đưa đại sư đi trải nghiệm hết tất cả mọi nơi trên thế gian này”.

Đạo Nhất chắp tay đáp: “Xin đa tạ”.

Ngô Bình: “Xin tự giới thiệu, tôi tên là Ngô Bình”.

Đạo Nhất đại sư: “Ngô Bình đệ, tên tục của tôi là Lục Nhiễm Trần”.

Ngô Bình đáp: “Vậy sau này tôi xin gọi đại sư là anh Lục. Anh Lục, việc ở đây đã xong, chúng ta ra ngoài thôi”.

Lục Nhiễm Trần gật đầu, sau đó theo Ngô Bình ra khỏi lòng ngọn núi. Khi lên đến mặt đất, nhìn thấy những ngôi sao lấp lánh và vầng trăng cao tít trên bầu trời, Lục Nhiễm Trần thở dài nói: Thế giới vẫn giống như xưa”.

Ngô Bình đáp: “Anh Lục, chúng ta về nhà trước rồi từ từ thảo luận thêm nhé”.

Sau đó, Ngô Bình, Lục Nhiễm Trần và ông Hoa quay trở lại biệt thự. Khi trở lại biệt thự, Lục Nhiễm Trần vội nói: “Ngô Bình đệ, ở sát vách có tà ma đến gần!”

Ngô Bình giật mình hỏi: “Có tà ma sao?”

Lục Nhiễm Trần gật đầu đáp: “Đúng hơn là tà ma từ thế giới khác được triệu hồi tới đây”.

“Triệu hồi tà ma?”, Trương Tây Linh đang muốn làm gì vậy?

Ngô Bình lắc đầu đáp: “Mặc kệ ông ta, nghỉ ngơi trước đã. Anh Lục, anh muốn uống gì nào?”

Lục Nhiễm Trần đến từ thời Đường, trên đường đi đến đây thì vô cùng kinh ngạc, tò mò về tất cả mọi thứ. Ông ấy suy nghĩ một lát rồi đáp: “Hồi nhỏ tôi từng được uống rượu. Bây giờ tôi muốn uống lại thứ đó”.

Ngô Bình cười ha ha đáp: “Rượu thì tôi nhiều lắm, chúng ta hãy thưởng rượu cùng nhau”.

Ngô Bình cất ở đây khá nhiều rượu. Mặc dù không phải là loại rượu quý nhất mà anh có nhưng những loại rượu này cũng rất khó kiếm trên thị trường, thường không dễ dàng mua được.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi