THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1653

Mộ Dung Kiều vỗ vỗ lưng cậu bé, nói: “Em trai, không sao nữa rồi, đừng sợ”.

Ngô Bình nói với Mạc Hầu Quân: “Quay lại và nói với thủ lĩnh Diêm, tôi rất mong có cơ hội được gặp mặt”.

Mạc Hầu Quân vội vàng nói: “Thuộc hạ nhất định sẽ chuyển lời!”

Sau đó, Ngô Bình gọi mọi người đi rồi lái xe rời khỏi hiện trường.

Nhìn thấy xe rời đi, Lý Vạn Long vội vàng nói: “Ông Mạc, chẳng lẽ cứ thế buông tha cho nhà Mộ Dung sao?”

Mạc Hầu Quân thở dài nói: “Nếu không chịu từ bỏ thì sao? Chẳng lẽ ông dám phản kháng?”

Lý Vạn Long: “Không phải nói Hắc Thiên Giáo địa phương không hề đáng sợ sao?”

Mạc Hầu Quân: “Đó là quá khứ rồi! Giáo chủ mới có thể giao tiếp với Hắc Thiên Thần bất cứ lúc nào. Nếu muốn, cậu ta có thể thả ma quỷ ra và giết tất cả chúng ta chỉ bằng một suy nghĩ! Đừng nói là tôi, ngay cả khi thủ lĩnh của chúng tôi đến, chúng tôi vẫn phải ngoan ngoãn quỳ xuống quỳ lạy. Không được, tôi phải về báo cáo chuyện này ngay lập tức!”

Nói xong, Mạc Hầu Quân biến mất, để lại Lý Vạn Long bàng hoàng đứng đó.

Xe chạy trên đường, người thiếu niên hỏi: “Chị ơi, tại sao Lý Vạn Long lại chịu để em đi?”

Mộ Dung Kiều cười nói: “Việc này em phải cảm ơn anh Lý”.

Thiếu niên nhìn Ngô Bình: “Anh Lý, anh đã cứu em sao?”

Ngô Bình thấy cậu bé đẹp trai, lễ độ, liền cười nói: “Đúng vậy. Em tên An Cát à?”

Cậu bé nói, “Vâng ạ, biệt danh của em là An Cát, tên của em là Mộ Dung Dã”.

Ngô Bình: “Nhà họ Lý không bắt nạt em chứ?”

Mộ Dung Dã lắc đầu: “Không, bọn họ chỉ nhốt em thôi. Anh Lý, anh thật là lợi hại, ngay cả Lý Vạn Long cũng phải sợ anh. Ông ta là người quyền lực nhất trong Sư Thành”.

Thần Chiếu: “Ông ta chỉ là một người phàm, sao có thể sánh với chủ nhân của tôi?”

Mộ Dung Dã cười nói: “Anh Lý, anh là người tu hành sao?”

Cậu ấy sinh ra trong một gia đình giàu có thế nên sự hiểu biết về thế giới vượt xa những người bình thường.

Ngô Bình: “Đúng vậy”.

Mắt Mộ Dung Dã sáng lên: “Anh Lý, anh thấy em có thể tu hành được không?”

Ngô Bình liếc cậu ấy một cái, nói: “Năng khiếu không tệ, có thể luyện”.

Mộ Dung Dã vui mừng khôn xiết nói: “Anh Lý, anh có thể nhận em làm đệ tử của anh không? Em nhất định sẽ khổ luyện!”

Ngô Bình cười nói: “Anh rất bận, không thể dạy em được”.

Nói xong, anh nhìn Thần Chiếu, nói: “Ông Thần, không phải ông không có đồ đệ sao?”

Thần Chiếu sửng sốt: “Chủ nhân, người muốn tôi nhận cậu ấy làm đồ đệ sao?”

Ngô Bình: “Cậu bé này rất có năng khiếu, nếu ông không nhận lời thì thật đáng tiếc”.

Thần Chiếu do dự: “Nhưng chủ nhân, phương pháp hít thở của tôi khá đặc biệt, chỉ phù hợp với thể chất của tôi mà thôi, e rằng…”

Ngô Bình: “Không thành vấn đề, phương pháp hít thở của ông rất bình thường. Tôi sẽ truyền cho ông một phương pháp hít thở ưu việt hơn khi trở về, sư phụ và đệ tử cùng nhau luyện tập”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi