THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1690

“Răng rắc!”. Cổ tay của đối phương bị bẻ gãy, tên vệ sĩ đau đến mức hét thảm một tiếng.

Ngô Bình lại đạp hai cái, đạp gãy một chân, ai xương sườn của hắn ta. Sau đó, anh lại ấn mấy cái lên người vệ sĩ, đối phương lập tức đau đến cả người run cầm cập, nhưng lại không phát ra tiếng nào.

Những vệ sĩ còn lại kinh hãi, đều lao về phía Ngô Bình, nhưng lại nghe phía sau bọn họ truyền đến một tiếng quát lớn: “Dừng tay!”

Một cô gái mặc áo gió màu trắng đi tới, gương mặt trông khá xinh đẹp, khí chất không tồi, ước chừng khoảng hai mươi bảy tuổi.

Đám vệ sĩ lập tức lui xuống, cô gái kia nhìn Ngô Bình nói: “Chúng tôi không có ý xấu với ông Sơn, chính là muốn mời ông ấy giúp chúng tôi dò đường”.

Ngô Bình nói: “Ông Sơn bị bệnh, không thể dẫn đường, mời các người quay về!”

Cô gái nhíu mày: “Anh có biết chúng tôi là ai không?”

Ngô Bình hỏi lại: “Cô biết tôi là ai không?”

Cô gái sửng sốt, nói: “Tôi là Hoa Lâm, nhà họ Hoa chúng tôi kinh doanh dược liệu có quy mô lớn nhất cả nước”.

Thị trường dược liệu trong nước có quy mô lên đến hàng trăm tỷ, tập đoàn Hoa Dược của nhà họ Hoa là nhân tài kiệt xuất trong đó. Tập đoàn dược Long Huy và tập đoàn Miêu Dược thường giao dịch với tập đoàn Hoa Dược của nhà họ Hoa.

Ngô Bình cũng biết một ít về tập đoàn Hoa Dược, anh nói: “Chỉ là loại buôn đi bán lại dược liệu mà cũng dám vô lễ với tôi?”

Hoa Lâm hoảng hốt: “Cho hỏi anh là?”

Ngô Bình: “Tôi họ Ngô – Ngô Bình”.

Hoa Lâm run rẩy, hai đối tác lớn nhất của tập đoàn Hoa Dược đều có một cổ đông lớn tên Ngô Bình, chẳng lẽ là người ta?

Cô ta vội nói: “Hóa ra là anh Ngô, lúc nãy người của tôi hơi thô lỗ, mong anh tha thứ cho”.

Ngô Bình nói: “Dẫn người của cô rời khỏi đây”.

Hoa Lâm do dự một lúc rồi mới nói: “Anh Ngô, có thể mượn bước trò chuyện một chút không?”

Cô ta mời Ngô Bình lên một chiếc xe MPV, sau khi đóng cửa xe lại mới nói: “Anh Ngô, anh xuất hiện ở đây chắc cũng vì chuyện liên quan tới sản phẩm sâm núi gần đây phải không?”

Ngô Bình: “Có thể nói như thế”.

Hoa Lâm: “Anh Ngô, cũng không giấu gì anh, người của chúng tôi cũng từng tiến hành điều tra về dược liệu quanh đây, kết quả phát hiện trong phạm vi ba trăm năm mươi cây số này, không chỉ tồn tại sâm núi mà còn có số lượng lớn dược thảo không biết tên. Tập đoàn chúng tôi có không ít chuyên gia dược liệu, họ đang nghiên cứu về dược liệu, hiện tại, chúng tôi gần như có thể kết luận là những dược liệu này đều mang hiệu quả chữa trị nhất định”.

Ngô Bình: “Các cô thăm dò trong phạm vi bao nhiêu?”

Hoa Lâm: “Nơi sâu nhất mà người của chúng tôi có thể vào cũng chỉ khoảng một, hai cây số. Nếu tiến sâu hơn nữa, nguy cơ đụng phải rắn độc và côn trùng độc rất cao, thế nên tôi mới muốn mời ông Sơn nghĩ cách giúp chúng tôi”.

Ngô Bình lạnh lùng nói: “Ông Sơn tuổi đã cao không giúp được đâu, mang người của cô đi ngay, tôi xem như các người chưa đến đây”.

Hoa Lâm vội nói: “Anh Ngô, bây giờ tin tức rất linh hoạt, truyền ra rất nhanh, ngay cả những người thường livestream trên mạng cũng chạy đến đây. Nếu chúng tôi không thể nhanh chóng tìm ra dược liệu bên trong, e là sau này không còn cơ hội nữa”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi