THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1748

“Vùng đất Quỷ? Đó là nơi nào?”

Viêm Dương: “Đó là một đống đổ nát của chiến trường thời cổ đại. Ngày xưa Đại đế của Tiên quốc đã dẫn một triệu binh lính tinh nhuệ tấn công thế lực tu chân lớn nhất lúc bấy giờ, Hạo Thiên Môn. Cuối cùng, cả hai bên đều thương vong nặng nề, một triệu binh lính của Tiên quốc chỉ còn lại không đến một trăm nghìn người. Còn Hạo Thiên Môn đã bị tiêu diệt và không còn ai sống sót. Khu vực này là tàn tích của Hạo Thiên Môn ngày xưa. Theo sách cổ, ngọn lửa lúc đó đã cháy suốt ba ngày ba đêm”.

“Nhưng kể từ ấy, nơi đó thường xuyên có quỷ quái xuất hiện, nó đã trở thành một nơi cực kỳ nguy hiểm”.

Ngô Bình: “Vậy đi tôi phải đến vùng đất Quỷ gặp Âu Dương Thánh Hoàng!”

Thần Chiếu: “Tôi nghe bạn bè nói, nửa năm gần đây ở vùng đất Quỷ xuất hiện rất nhiều bảo vật, đám người Âu Dương Thánh Hoàng chắc cũng đi tìm bảo vật”.

Ngô Bình hỏi: “Bảo vật gì?”

Thần Chiếu: “Đó là đồ vật năm đó Hạo Thiên Môn để sót lại, thế lực của Hạo Thiên Môn đủ để chống lại Tiên Quốc, bên trong ẩn chứa rất nhiều không gian gấp khúc, thỉnh thoảng tìm được một ít bảo vật cũng là bình thường”.

Ngô Bình: “Không chừng chúng ta còn có thể thu hoạch được gì đó”.

Ngay sau đó, anh và Thần Chiếu cùng Viêm Dương cùng đến vùng đất Quỷ.

Vùng đất này rất rộng lớn, có diện tích hàng triệu ki-lô-mét vuông. Cả vùng đất nhìn xám xịt, mặt đất xám xịt, đá xám xịt, thậm chí cả bầu trời cũng xám xịt.

Khi còn cách vùng đất Quỷ rất xa, Ngô Bình đã nhìn thấy cảnh tượng u ám ấy. Anh sửng sốt, nói: “Vùng đất Quỷ quả thật rất quái dị. Tôi thậm chí còn chưa bước vào mà tâm trạng của tôi đã bị ảnh hưởng bởi nó”.

Ba người đáp xuống ranh giới vùng đất Quỷ, Thần Chiếu lấy ra một tấm bản đồ nói: “Chủ nhân, đây là bản đồ đại khái của vùng đất Quỷ, xin mời chủ nhân xem”.

Ngô Bình liếc nhìn nó, anh thấy rằng chỉ có khoảng một phần mười diện tích trên bản đồ được đánh dấu, phần còn lại của khu vực để trống.

Thần Chiếu giải thích: “Chủ nhân, chỗ đánh dấu là địa phương từng có người thăm dò, chỗ trống là khu vực cực ít người thăm dò”.

Sau đó ông ấy chỉ vào một khu vực nhỏ, nói: “Đây là nơi tìm được bảo vật, Âu Dương Thánh Hoàng nhất định là ở chỗ này”.

Ngô Bình: “Tạm thời bọn họ sẽ không rời đi, chúng ta đi vùng đất Quỷ thăm dò trước đi”.

Đương nhiên Thần Chiếu sẽ không phản đối, ông ấy gật đầu đồng ý.

Bước chân vào vùng đất Quỷ, Ngô Bình cảm thấy một luồng khí lạnh u ám từ lòng đất thấm vào lòng bàn chân như bị kim châm.

Anh hỏi Thần Chiếu: “Ông có cảm thấy như vậy không?”

Thần Chiếu gật đầu: “Nơi này tích tụ sức mạnh quỷ sát vô số năm, có thể dễ dàng ăn mòn sức sống của con người, chủ nhân nên cẩn thận”.

Ngô Bình huy động sức mạnh Thuần Dương để trục xuất những sức mạnh quỷ sát này, cơ thể anh ngay lập tức cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

Khi anh mở đôi mắt nhìn thấu vạn vật, anh nhìn thấy dưới lòng đất của vùng đất Quỷ chôn rất nhiều tàn tích, phần lớn đã nát thành bụi, thi thoảng có một vài chỗ còn nguyên vẹn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi