THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1886

Từ Quỷ Vương? Ngô Bình thầm ghi nhớ cái tên này nói: “Bố còn nhớ đoạn âm tiết đó không?”

Ngô Chấn Đông lặp lại đoạn âm tiết, Ngô Bình nghe xong cười nói: “Đây là Cố Hồn Chú”.

Ngô Chấn Đông: “Tiểu Bình, con cũng từng nghe nó sao?”

Ngô Bình không nói rõ mà chỉ bảo: “Bố, bố đừng nghĩ nhiều! Những thứ trong mơ đều là giả cả. À phải rồi bố ơi, mấy ngày nay bố không quên tu luyện đó chứ?”

Ngô Chấn Đông: “Mỗi ngày bố đều ngồi thiền tám tiếng, bây giờ trong người đã có khí rồi”.

Ngô Bình: “Phải kiên trì bền bỉ, bây giờ con dạy bố làm sao để phát lực đánh người khác. Bố có sức mạnh nhưng không biết phát lực”.

Ngô Chấn Đông cười nói: “Bố luyện công phu đánh người làm gì?”

Ngô Bình: “Bố à, tư chất của bố tốt như thế, không tu hành thì lãng phí lắm”.

Ngô Chấn Đông bất đắc dĩ, Ngô Bình bảo học thì ông ấy học. Ngô Bình đã bắt đầu dạy ông ấy Thiên Địa Huyền Hoàng quyết, đồng thời truyền thụ cho ông ấy một vài loại võ thuật, đấm đá cơ bản.

Hai bố con một dạy một học, đến khi Ngô Chấn Đông thông thạo rồi, anh ngồi bên cạnh nhìn, sau đó lấy tháp nhỏ đó ra quan sát tỉ mỉ.

Mặc dù tháp nhỏ này màu vàng nhưng nó không phải làm từ vàng ròng, bên trong còn có kim loại khác, tháp nhỏ phóng ra khí tức khá kỳ lạ.

“Đây là pháp khí gì?”, anh lẩm bẩm rồi thả Võ Hồn tiếp xúc với tháp nhỏ màu vàng.

Võ Hồn vừa tiếp xúc với tháp nhỏ màu vàng, Ngô Bình cảm nhận được một tiếng “ầm”, ý thức đi vào một không gian, trong không gian đều là ánh sáng màu tím.

Ngô Bình khá ngạc nhiên, đang nghĩ ra ngoài thế nào thì trong đầu bỗng vang lên âm thanh rất to, người nói là tiên văn: Tầng thứ nhất tháp thử luyện đã kích hoạt, ngươi tu hành số 367, ngươi muốn tu luyện bao lâu?

Ngô Bình: “Nơi này là tháp tu luyện?”

Đối phương: Nơi này là tháp tu luyện.

Ngô Bình: “Ngươi là khí linh trong tháp?”

Đối phương: “Phải, ta là khí linh trong tháp tu luyện”.

Ngô Bình nghĩ ngợi một lúc rồi hỏi: “Ngươi nói ta là người tu hành thứ 367?”

Khí linh: “Phải, ngươi là tu sĩ thứ 367 bước vào gian tu hành này”.

Ngô Bình: “Ta có thể tu luyện ở đây bao lâu?”

Khí linh: “Tháp này là bảo vật tu luyện tinh thần, tỉ lệ thời gian của nó và thế giới bên ngoài là một trên mười nghìn, ngươi tu luyện một năm trong tháp tương đương với mười nghìn năm tu luyện ở ngoài”.

Ngô Bình giật mình, tỉ lệ một trên mười nghìn, cũng đáng sợ quá đó!

Anh nghĩ ngợi một chốc rồi nói: “Ta tu luyện nửa canh giờ trước đã”.

Khí linh: “Thời gian tu luyện tối thiểu là sáu canh giờ”.

Sáu canh giờ bằng mười hai tiếng, tương đương với thành quả của hơn mười ba năm tu luyện bên ngoài.

Anh hít sâu một hơi nói: “Được, vậy thì sáu canh giờ”.

Khí linh: “Hãy nộp phí trước”.

Ngô Bình trợn to mắt: “Nộp phí?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi