THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1929

Ngô Bình: “Điện chủ, đan này có thể cho tôi một viên không?”

Lục Phi Hùng cười ha ha: “Đương nhiên”.

Ông ấy lấy ra một viên Long Môn Đan đưa cho Ngô Bình rồi nói: “Cậu em, một viên còn lại tự thì tự tôi giữ vậy”.

Ngô Bình cười: “Điện chủ, chi bằng ông rèn sắt khi còn nóng, tranh thủ luyện thêm hai lò”.

Anh biết rõ là Long Môn Đan có ý nghĩa rất lớn. Bình thường, xác suất để một tu sĩ Thần Hóa đạt được cảnh giới Long Môn cũng chưa đến một phần, rất nhiều người thậm chí cũng chỉ có cơ hội thành công được một nửa. Mà một khi thăng cấp thất bại, thì rất có khả năng hồn bay phách lạc.

Có Long Môn Đan này, tỷ lệ thành công cũng lên đến ba phần! Hơn nữa sau khi dùng đan này, cho dù thăng cấp thất bại thì cũng sẽ không chết, vẫn có cơ hội làm lại.

Lập tức, Lục Phi Hùng lại một mình luyện thêm hai lò Long Môn Đan dưới sự trợ giúp của Ngô Bình. Lò thứ nhất, đan luyện thành nhất phẩm, thành công được một viên; đến lò thứ hai, đan luyện thành vương phẩm, thành phẩm được hai viên.

Lục Phi Hùng rất phấn khởi, lại đưa cho Ngô Bình một viên Long Môn Đan vương phẩm xem như cảm ơn.

Ông ấy luyện đến say mê, sau khi luyện xong hai lò liền tiếp tục nghiền ngẫm mấy thứ Ngô Bình dạy, để có thể nắm chắc thành thạo hơn.

Khi Ngô Bình ra khỏi phòng, thì đã là buổi trưa hôm sau.

Vừa ra khỏi phòng luyện đan, anh đã thấy mấy người Văn Thánh đang đợi bên ngoài. Thì ra mùi hương của Long Môn Đan quá nồng, mọi người đều rất kinh ngạc, lần lượt chạy đến trông ngóng.

Nhìn thấy Ngô Bình, Văn Thánh vội hỏi: “Thầy luyện đan Ngô, điện chủ có phải đã luyện thành công rồi không?”

Ngô Bình cười nói: “Không sai, điện chủ đã thực hành cả một đêm cực khổ, cuối cùng cũng luyện ra Long Môn Đan”.

Mọi người vui mừng, vỗ tay hoan hô.

Công Tôn Thiện Tài hỏi: “Thầy luyện đan Ngô, không biết đan luyện thành là phẩm gì?”

Ngô Bình: “Vương phẩm”.

Mọi người kinh nhạc, vui mừng không thôi, Văn Thánh cười lớn nói: “Ha ha ha! Long Môn Đan vương phẩm! Cho dù có cho Đan Đỉnh Môn một trăm năm thì bọn họ cũng không luyện ra được Long Môn Đan vương phẩm!”

Ngô Bình có thể cảm nhận được, các trưởng lão Trường Sinh Điện đều đã kiềm nén lâu, hôm nay đều cảm thấy nở mày nở mặt.

Lúc này Ngô Bình mới chú ý đến sắc trời, mới hỏi: “Bảng xếp hạng Nhân Tiên bắt đầu rồi sao?”

Văn Thánh nói: “Thầy luyện đan Ngô không cần lo lắng, chúng tôi đã cho tạm dừng bảng xếp hạng Nhân Tiên. Trước khi cậu xuất hiện thì bọn họ sẽ không bắt đầu”.

Ngô Bình vội nói: “Cảm ơn, bây giờ tôi sẽ đi ngay!”

Văn Thánh và Công Tôn Thiện Tài biết điện chủ không ran gay được, bèn cười nói: “Chúng tôi đi cùng thầy luyện đan Ngô!”

Đến quảng trường thi đấu, sáu mươi tu sĩ tham gia bảng xếp hạng Tiên Nhân đều đã có mặt, bọn họ lập tức tham gia thi đấu bảo vệ võ đài.

Ngô Bình vừa đến, trưởng lão Thục Sơn phụ trách vội cao giọng tuyên bố: “Bảo vệ võ đài, bắt đầu!”

Lập tức có mười tu sĩ lần lượt nhảy lên mỗi võ đài, sau đó đã có người lên đài thách đấu.

Ngô Bình phát hiện, hôm nay người đến thách đấu rất nhiều, có rất nhiều người tu vi cao thâm, cả người không phải từ Thục Sơn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi