THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2043

Ngô Bình nhìn vào tướng quân Quỷ và thấy rằng nó có thể thực hiện các mệnh lệnh một cách hoàn hảo, gần như tương đương với một hóa thân của anh. Hơn nữa, anh có thể chỉ huy tất cả các võ sĩ Quỷ thông qua tướng quân Quỷ.

Anh rất hài lòng, ngay lập tức đánh thức hai mươi bốn võ sĩ Quỷ còn lại.

Cứ như vậy, Ngô Bình cùng tướng quân Quỷ và hai mươi bốn võ sĩ Quỷ đi ra khỏi nhà kho.

Nhìn thấy cảnh này, mọi người trong Thiên Quỷ Giáo đều mất hết tư tưởng nổi loạn và sẵn sàng gia nhập Hắc Thiên Giáo.

Ngô Bình đã sử dụng trụ sở chính của Thiên Quỷ Giáo làm chi nhánh của Hắc Thiên Giáo ở Ngô Ca, sau đó điều chuyển một nhóm người mới tới và ra lệnh cho Trương Tây Linh tiếp quản nơi đây.

Sau đó anh vào sống trong cung điện của giáo chủ Thiên Quỷ Giáo. Tuy cung điện ở đây không được xây dựng khang trang như cung điện của Hắc Thiên Giáo, nhưng cũng không tệ.

Chẳng mấy chốc, Mông Trạch đến báo cáo: “Giáo chủ, tăng vương Dagmon đến thăm”.

Có hai vị tăng vương ở Ngô Ca, một là Pháp tông và một là là Đại tông, Dagmon là tăng vương của Pháp tông. Địa vị của tăng vương ở Ngô Ca chỉ đứng sau nhà vua. Sau khi nhà vua qua đời, tăng vương sẽ bầu một vị vua mới cùng với các nghị viên khác.

Ngô Bình nói: “Cho mời”.

Chẳng mấy chốc, tăng vương Dagmon đã đến với hơn một chục tùy tùng. Tăng vương khoảng năm mươi tuổi, dáng người không cao, nước da ngăm đen, trên mặt nở nụ cười thân thiện.

Ngô Bình rất nể mặt ông ta, anh đứng dậy nghênh đón, cười nói: “Tăng vương đến mà tôi lại không kịp tiếp đón, thất lễ quá”.

Tăng vương Dagmon biết ngôn ngữ của Viêm Long, ông ta cười nói: “Xin chào giáo chủ Hắc Thiên Giáo!”

Sau vài lời xã giao, hai bên lần lượt ngồi xuống.

Ngô Bình: “Tăng vương tới đây không biết có việc gì?”

Tăng vương Dagmon nói: “Giáo chủ đã quét sạch Hắc Thiên Giáo tà ác. Bần tăng đến để cảm ơn, và thay mặt nhà vua bày tỏ lòng biết ơn của mình đối với Hắc Thiên Giáo”.

Ngô Bình: “Đây là điều bổn giáo nên làm. Xin hãy nói với quốc vương bệ hạ rằng Hắc Thiên Giáo sẽ chỉ đem lại lợi ích cho Ngô Ca mà thôi”.

Tăng vương Dagmon cười nói: “Tối nay nhà vua tổ chức yến tiệc chiêu đãi những nhân vật quan trọng ở Ngô Ca, nên lệnh cho tôi trân trọng mời giáo chủ tham gia yến tiệc”.

Ngô Bình cười nói: “Được, tôi nhất định sẽ đi”.

Sau vài lời xã giao, tăng vương Dagmon rời đi.

Sau khi đối phương rời đi, Mông Trạch nói với vẻ mặt khinh thường: “Tu vi của tên tăng vương này quá thấp, cùng lắm là cảnh giới luyện thần”.

Ngô Bình: “Tăng vương là quan, không dính dáng gì đến tu hành. Đúng rồi, yến tiệc tối nay có lẽ rất thú vị, đi tìm hiểu đi”.

“Rõ!”

Nửa giờ sau, Mông Trạch quay lại và nói: “Giáo chủ, người nói đúng. Ngoại trừ một số cao tăng còn có một số cao thủ từ chùa Bạch Tượng của Tiểu Tây Thiên, đại thần quan của thần giáo Đông Doanh và tướng quân Hồng Kim, người quyền lực nhất Ngô Ca. Nhân tiện, có một nhóm thương nhân từ Viêm Long nói rằng họ muốn xây dựng một sòng bạc tại Ngô Ca”.

Ngô Bình: “Nhóm thương nhân đó là ai?”

Mông Trạch: “Hình như có liên quan đến hội Kim Long, tình hình cụ thể vẫn đang được điều tra.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi