THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2093

Gom đủ tiền rồi, anh mới mua khối lập phương. Chủ quán kia bán đồ xong, nói vài câu khách sáo rồi rời đi.

Ngô Bình nghĩ tới có lẽ lúc sau còn gặp được đồ vật thích hợp, hơn nữa bản thân có thể đổi Tây Lan tệ thành tiền mặt, thế là lập tức lấy ra Đao chém quỷ, Cơn thịnh nộ của Lôi Thần – Đường Môn, phi kiếm Thiền Dực, bao tay kim loại và năm tấm bùa sấm lửa do chính tay anh vẽ.

Những món đồ này còn có sức hấp dẫn hơn hai món đồ lúc trước, thoáng chốc đã thu hút rất nhiều người mua vây xem. Cơn thịnh nộ của Lôi Thần – Đường Môn có uy lực khá lớn, Ngô Bình bán chín nghìn Tây Lan tệ.

Đao chém quỷ bán mười ba nghìn Tây Lan tệ, phi kiếm Thiền Dực có giá khá cao, bán được hai mươi tám nghìn Tây Lan tệ. Bao tay kim loại có công hiệu thần kỳ, bán ra với giá mười hai nghìn Tây Lan tệ.

Năm tấm bùa sấm lửa bán ra được tổng cộng hai mươi hai nghìn Tây Lan Tệ, cuối cùng anh bán đồ được tám mươi tư nghìn Tây Lan tệ!

Trong tay có tiền, anh tiếp tục đi xem những sạp hàng đằng sau. Mãi đến khi sắp đi hết chợ đen mới bị một sạp hàng trong đó hấp dẫn.

Trên sạp hàng này trưng bày đủ loại xương thú, có mảnh đã bị phong hóa mài mòn, có mảnh thì bị hóa đá rõ ràng. Anh đưa mắt nhìn, hai mảnh xương thú trong đó ẩn chứa Thần Quang, vô cùng thần kỳ.

Anh cố ý cầm một mảnh xương khác lên hỏi: “Những xương cốt này bao nhiêu tiền một cân”.

Chủ quán là một người đàn ông người Ả Rập, ông ta cau mày nói: “Anh bạn, đây đều là xương Thánh, bán theo từng mảnh”.

Ngô Bình cười nói: “Được rồi, vậy mảnh xương này bao nhiêu tiền?”

Chủ quán thoáng nhìn: “Mười ba nghìn Tây Lan tệ”.

Ngô Bình nhíu mày: “Đắt như vậy sao?”

Chủ quán nói: “Những xương Thánh này vô cùng khan hiếm, từng có người lĩnh hội được truyền thừa thượng cổ trong đó, cậu không mua thì thôi”.

Ngô Bình bèn chọn hai mảnh xương anh nhìn trúng lên: “Được rồi, nếu đã muốn mua, vậy mua hai mảnh to, hai mảnh này bao nhiêu tiền?”

Chủ quán suy nghĩ: “Năm mươi sáu nghìn, không mặc cả”.

Ngô Bình cảm thấy giá tiền này rất bịp, nhưng anh đã nhìn ra bất phàm trong đó, cho nên tùy tiện mặc cả một chút, cuối cùng mua lại với giá gốc.

Mua được xương thú, anh đang chuẩn bị rời đi, lại thấy có người mang một đống đồ vật bày quầy bán hàng bên cạnh. Khi vải bọc mở ra, Ngô Bình nhìn thấy rất nhiều món đồ vụn vặt.

Nhưng mà, sự chú ý của anh cũng không đặt lên những món đồ này, mà nhìn chằm chằm vải bọc được buộc vuông vức kia. Miếng vải bọc này vừa bẩn vừa cũ, đã không nhìn ra màu sắc ban đầu. Nhưng với con mắt nhìn thấy vạn vật của anh, anh phát hiện vải bọc này lấp lóe ánh sáng, nhất định không phải vật phàm!

Người mua đồ không thể để lộ ý đồ của mình, cho nên anh ngồi xổm xuống lựa lựa chọn, nói: “Ông chủ, những món đồ nát này của ông bán thế nào?”

Ông chủ rất tức giận: “Anh bạn, đồ của tôi cũng không phải đồ nát, đây đều là thánh vật trong truyền thuyết Ả Rập!”

Ngô Bình: “Ồ, vậy những thánh vật này bán bao nhiêu tiền?”

Người kia suy nghĩ: “Ba mươi nghìn Tây Lan tệ”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi