THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2102

Bối Thế Hầu trầm ngâm một lát rồi nói: “Nếu tôi có thể mời cao thủ của Tiểu Tây Thiên thì sao?”

Ông lão thở dài một hơi: “Đúng là Tiểu Tây Thiên có rất nhiều cao thủ, nhưng ít nhất ông phải mời được một vị la hán xuống núi, mà như thế sẽ cực kỳ tốn kém. Hơn nữa, nếu thất bại thì sẽ phải đối mặt với nguy hiểm bị tiêu diệt cả gia tộc. Ông Bối, ông thấy thế có đáng không?”

Bối Thế Hầu nổi giận: “Tôi không phục! Tôi làm ăn bao năm nay thì mới có địa vị và tiền tài như hiện giờ, lẽ nào lại phải chùn bước vì nhà họ Lý?”

Ông lão xua tay: “Ông quyết định thế nào cũng không liên quan đến tôi, tôi xin phép!”

Ông lão không muốn dây vào Ngô Bình nên lập tức rời đi luôn. Ông ta vừa đi, Bối Tiểu Soái đã thầm thì với bố mình: “Bố ơi, hay chúng ta chịu nhường một bước”.

Chát! Bối Thế Hầu tát cho con trai mình một cái.

Sau đó, ông ta lạnh giọng nói: “Bố sẽ không bao giờ chịu cúi đầu!”

Trong đầu ông ta nhanh chóng nảy ra một kế sách, ông ta nói: “Chuẩn bị xe đi Á Mã”.

Bối Tiểu Soái ôm mặt hỏi: “Bố, đến nhà họ Lý xin lỗi ạ?”

Bối Thế Hầu cười lạnh nói: “Bố đến gặp một vị trưởng lão của Hắc Thiên Giáo, ông ấy rất có thế lực ở trong giáo phái. Bố tin Hắc Thiên Giáo sẽ có cách giúp chúng ta”.

Vì thế, hai bố con Bối Thế Hầu đã lái xe đến Á Mã. Bối Thế Hầu quen biết rộng, trong đó ông ta có quen một vị trưởng lão của Hắc Thiên Giáo tên là Bảo Đại Sơn.

Bảo Đại Sơn nghe nói Bối Thế Hầu sắp đến thì hẹn ông ta gặp nhau ở một khách sạn, Bảo Đại Sơn biết Bối Thế Hầu có chuyện nhờ mình.

Một tiếng sau, hai người đã gặp mặt.

Bối Thế Hầu ội nói: “Bảo trưởng lão, lâu lắm mới gặp. Hôm nay tôi hẹn ông ra đây là có việc cần nhờ”.

Hiện nay, Hắc Thiên Giáo đã là thế lực hàng đầu ở Đông Nam Á, vì thế Bối Thế Hầu có thái độ rất cung kính với vị trưởng lão này.

Bảo Đại Sơn thờ ơ hỏi: “Nói đi, ông Bối định nhờ tôi việc gì?”

Bối Thế Hầu nói: “Nhà họ Lý hay chính Lý Vân Đẩu có một người cháu trai có thực lực rất mạnh, tôi muốn nhờ Bảo trưởng lão xử lý tên đó giúp”.

Bảo Đại Sơn nghe thấy nhà họ Lý thì giật bắn mình, nghe Bối Thế Hầu kể xong, Bảo Đại Sơn hỏi lại với thái độ kỳ quái: “Người ông định giết là Lý Huyền Bình à?”

Bối Thế Hầu gật đầu: “Đúng, chỉ cần ông làm được, nhất định tôi sẽ hậu tạ”.

Bảo Đại Sơn gật đầu nói: “Được, tôi nhận vụ này. Ông chờ một lát, tôi sẽ giới thiệu vài cao thủ cho ông làm quen”.

Bối Thế Hầu mừng rỡ rồi đồng ý ngay.

Không lâu sau, các trưởng lão của Hắc Thiên Giáo đã đến, có người muốn giết giáo chủ thì sao họ ngồi yên cho được? Vì thế, tất cả trưởng lão đều có mặt đông đủ, để xem là ai mà to gan đến vậy!

Loáng cái, trong phòng đã chật kín người, Bối Thế Hầu rất vui, ông ta cảm thấy đây đều là cao thủ, họ mà hợp sức lại thì Lý Huyền Bình chết là cái chắc.

Ông ta cười nói: “Được làm quen với các vị là vinh hạnh của Bối Thế Hầu tôi!”

Song, không một ai để ý đến ông ta, một người nói: “Người được cử đi đã đến nơi chưa?”

Một người khác đáp: “Đến rồi, người nhà họ Bối đông quá, từ già đến trẻ hơn trăm người, muốn giết hết thì cần mất chút thời gian”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi