THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2152

Sau khi Vu Tương Đình đi ra ngoài, Ngô Bình đi thẳng vào vấn đề và nói: “Bốn vị thống lĩnh, nhiệm vụ đầu tiên của tôi khi đến đây là tìm người bị quỷ ám”.

Nói đến vấn đề này, Vu Thiên Chính nói: “Thủ trưởng, vấn đề này thực sự là ưu tiên hàng đầu. Trong một tháng qua, hàng trăm anh em của chúng tôi đã bị giết bởi yêu ma! Nhưng chúng tôi không biết yêu ma là ai, nên chúng tôi không thể làm gì được!”

Ngô Bình nói: “Điều này thực ra rất dễ dàng. Tôi sẽ sắp xếp một thế trận và để tất cả binh lính lần lượt tiến vào thế trận. Thế trận lớn sẽ khiến yêu ma cực kỳ khó chịu, và người bị quỷ ám nhất định sẽ lộ ra điểm yếu”.

Ánh mắt mấy người sáng lên, Chu Thiên Cương nói: “Nếu như chúng ta có thể làm được như vậy thì tốt rồi. Thủ trưởng đúng là anh minh, tôi vô cùng khâm phục”.

Ngô Bình: “Tôi sẽ lập danh sách, lát nữa ông cho người đi chuẩn bị vật liệu”.

Sau khi nói xong về ác ma, Ngô Bình cười nói: “Tôi nghe nói rằng có rất nhiều tên bất trị trong quân doanh?”

Vu Thiên Chính chớp mắt, nói: “Thủ trưởng, những tên khốn này rất kiêu ngạo. Một số trung đoàn đã bị chúng kiểm soát hoàn toàn, và chúng không nghe lời chúng tôi”.

Ngô Bình hỏi: “Ồ, chúng đã kiểm soát được cả trung đoàn rồi sao?”

Chu Thiên Cương: “Báo cáo thủ trưởng, những người này có chống lưng lớn, vì vậy tất cả mọi người trong trung đoàn đều sẵn sàng đi theo họ”.

Ngô Bình: “Nói cho tôi biết, ai là kẻ ngang ngược nhất”.

Dương Thiên Hóa: “Trong sư đoàn 1, người mạnh nhất là Trương Tín Lăng của Thần Chú Môn. Người đàn ông này là con trai út của môn chủ Thần Chú Môn. Kẻ đó có rất nhiều bùa chú cổ xưa. Ngay cả tôi cũng từng bị hắn bày trò. Bây giờ tám trung đoàn dưới quyền chỉ huy của tôi thì có hai trung đoàn đã bị hắn kiểm soát, đó là trung đoàn 3 và trung đoàn 5”.

Vu Thiên Chính: “Trong trung đoàn 4 của tôi cũng có một người, tên là Thân Lục Giáp, hắn cũng kiểm soát một trung đoàn. Hắn đã nhiều lần cãi lại tôi trước mặt mọi người, nhưng tôi không có cách gì đối phó với hắn. Người này này xuất thân từ một gia tộc bất tử, sống trong Động Thiên, mấy năm gần đây mới bắt đầu tiếp xúc với ngoại giới, bất kỳ pháp bảo nào trong tay hắn đều có thể khiến tôi bị thương”.

Nghe vậy, Ngô Bình nói: “Nếu không thể trấn áp được hai người này, những người còn lại tất nhiên không nghe theo các người”.

Lư Thiên Thuần thở dài: “Đúng vậy! Thủ trưởng nói chí phải, đó là lý do tại sao tình hình trở nên tồi tệ hơn”.

Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Hai người này nhất định phải trừng phạt, tôi sẽ nghĩ biện pháp!”

Không lâu sau, những sĩ quan còn lại cũng đến, bao gồm sĩ quan hậu cần, sĩ quan vũ khí, sĩ quan quân y, v.v., và chính thức gặp gỡ Ngô Bình.

Khi cuộc họp kết thúc, mọi người ra về.

Ngô Bình gọi Quyết Minh Cổ của sư đoàn 1 tới và hỏi anh ta: “Anh có biết Trương Tín Lăng không?”

Anh ta nói nói: “Báo cáo thủ trưởng, Trương Tín Lăng ngang ngược hoành hành, hắn sử dụng Thanh Long Quân của chúng ra vô cùng ngang nhiên. Hắn không bao giờ tham gia vào các trận chiến, cũng không để người của hai trung đoàn tham gia vào các trận chiến. Thay vào đó, hắn tụ tập đánh bạc mỗi ngày, rời khỏi đảo Thanh Long mà không được phép. Hắn ra ngoài chơi, thậm chí còn đưa phụ nữ lên đảo, điều này đã khiến khí thế của sư đoàn 1 đi xuống. Chưa kể, hắn đã giết một số tướng du kích không chịu tuân lệnh hắn”.

Ngô Bình híp mắt: “Hắn từng giết tướng du kích sao?”

Quyết Minh Cổ: “Vâng, các tướng lĩnh của hai trung đoàn cũng bị hắn kiểm soát, tôi nghe nói rằng hắn đã sử dụng bùa chú để điều khiển mọi người”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi