THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2200

Song, anh chợt nghĩ ra gì đó rồi lấy một mẩu xương thú hình kiếm ra. Đây là xương thú của vương giả hung thú thời thượng cổ hồng hoang, bên trong có bùa chú Tiên Thiên, anh đã lấy được ở động thần Hắc Thiên.

Chỉ ai có thể chất cực mạnh thì mới có thể lĩnh hội được bùa chú trong xương thú, bởi đến Hắc Thiên Thần cũng không làm được.

Yếu tố thứ hai trong việc ngưng tụ Pháp Bàn thượng thừa là tìm một vật ký gửi phù hợp, nếu không thì chỉ có thể gửi vào hư vô.

Mà gửi Pháp vào hư vô thì cực khó, Ngô Bình nghĩ nếu mình hấp thu bìa Tiên Thiên rồi dùng nó làm gốc, ngưng tụ Pháp Bàn thì có được không nhỉ?

Nghĩ là làm, anh cầm mẩu xương thú lên, mười linh khiếu của anh run bần bật, võ hồn cũng lao ra ngoài, muốn luyện hoá bùa chú Tiên Thiên.

Đúng lúc này, có một luồng khí tức mạnh mẽ từ thời hồng hoang trong mẩu xương thú đã rung lên. Ngô Bình như bị sét đánh, xương tay gãy nát, anh hét lên rồi hộc máu.

“Mạnh quá!”, anh thầm thấy kinh ngạc vì bùa chú Tiên Thiên chỉ phóng ra một khí tức rất nhỏ mà đã có thể khiến anh bị thương nặng.

Nhưng tay anh vẫn nắm chặt mẩu xương để thử lại lần nữa. Đúng lúc này, Đạo Chủng trong người anh lại nhảy lên, vô vàn các xúc tu thuận theo linh lạc tiến tới tay Ngô Bình, sau đó c ắm vào xương thú.

Mẩu xương rung lên dữ dội, bùa chú Tiên Thiên chấn động mãnh liệt, các xúc tu vẫn bám chặt vào nó, hai bên giằng co căng thẳng.

Mẫu xương này quá mạnh, đến Đạo Chủng cũng không thể hấp thu được nó ngay. Hơn nữa điều kỳ lạ là bùa Tiên Thiên cũng đang chuyển từ phản công sang phòng thủ.

Ngô Bình hoảng hốt vì chưa từng có chuyện tương tự xảy ra, anh cuống lên rồi lấy một loại quả trong trẫn trữ đồ ra.

Đây là quả Thiên Nguyên, mỗi quả có hơn chục múi, mỗi múi lại có một hạt Thiên Nguyên. Uống hạt Thiên Nguyên vào thì sẽ có sức mạnh Thiên Nguyên. Theo Đại thần Côn Luân nói thì đây là một trong năm loại sức mạnh của vũ trụ, xuất xứ từ Đạo Tổ Thiên Nguyên. Năm xưa, Đạo Tổ phóng ra một luồng sức mạnh, chúng mọc thành cây Thiên Nguyên hoặc các thứ khác, khi cây kết trái thì gọi là quả Thiên Nguyên, hạt của quả này là bảo bối vô giá!

Ngô Bình bóp nát quả Thiên Nguyên để lấy hạt, quả nhiên Đạo Chủng lại phóng ra các xúc tu để đâm vào hạt, sau đó hấp thu sức mạnh của chúng.

Đại thần Côn Luân từng nói, muốn hấp thu sức mạnh này thì ít nhất cũng phải sau khi đột phá cảnh giới Địa Tiên tầng thứ ba. Nhưng thể chất của Ngô Bình đã ngang với Chân Quân rồi nên đương nhiên anh có thể hấp thu được.

Loáng cáu, Đạo Chủng đã hấp thu hết sức mạnh của hạt Thiên Nguyên. Sau đó, sức mạnh của nó đã tăng lên hẳn, vì vậy có thể khống chế được bùa Tiên Thiên.

Ngô Bình mừng rỡ, anh có ba quả Thiên Nguyên nên lấy hết luôn ra cho Đạo Chủng hấp thu một thể.

Đạo Chủng vui vẻ hấp thu hết ngay, sau đó mẩu xương thú đã vỡ vụn, bùa chú bên trong được lôi vào cơ thể Ngô Bình.

Ban đầu, nó rất nóng nảy, không ngừng phản kháng. Song, bây giờ nó không còn là đối thủ của Đạo Chủng nữa nên đành ngoan ngoãn lại.

Đảo Chủng hấp thu sức mạnh Thiên Nguyên xong thì đã no căng, tuy nó đã kéo bùa Tiên Thiên vào người Ngô Bình và khống chế được rồi, nhưng không còn sức mà hấp thu luyện hoá nữa.

Ngô Bình mừng quýnh, lập tức mượn sức mạnh của Long Hổ Kim Đan để ngưng tụ Pháp Bàn nhờ bùa Tiên Thiên.

Lần này, anh đã thuận lợi hơn nhiều. Pháp của anh đã khắc lên lá bùa, tuy lá bùa vẫn phản kháng, nhưng có Đạo Chủng rồi nên nó đành chấp nhận.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi