THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2215

Lý Vân Đẩu cười đáp: “Nếu như vậy thì phải sửa lại thôi”.

Lý Mai: “Thay đổi phong thuỷ, địa hình thì cần khoảng bao nhiêu tiền?”

Ngô Bình: “Phải san mấy ngọn núi, đào mấy con sông, có khá nhiều công trình phải xây nên cần ít nhất mấy trăm tỷ”.

Lý Mai: “Chúng ta sẽ lấy lý do gì để xây những công trình này?”

Ngô Bình: “Lấy lý do phủ xanh thành phố, chúng ta sẽ làm miễn phí giúp chính quyền, họ không có lý do gì để từ chối”.

Lý Mai gật đầu: “Được, anh gửi phương án cho em, em sẽ để chuyên gia phụ trách vấn đề này”.

Về đến nhà, Lý Vân Đẩu và những người khác vừa ngồi xuống thì Cương Tử đi tới, nói: “Cậu chủ, có người tên Vượng Hổ xin gặp, anh ta đến từ thị trấn bên”.

Ngô Bình hờ hững đáp: “Tôi không có thời gian, bảo anh ta đi đi”.

Cương Tử gật đầu nhưng một lát sau lại quay lại, nói: “Cậu chủ, anh ta không chịu đi, cứ đứng ở gốc cây đối diện nhà ta chờ”.

Ngô Bình: “Vậy thì cho anh ta chờ đi”.

Nhà mới của Ngô Bình rất to, ông bà ngoại có một khu riêng, ông bà nội cũng vậy.

Sắp xếp xong chỗ ở cho ông nội, Ngô Bình và Lý Mai ngồi trên một chiếc thuyền có mái che màu đen đi ra Đông Hồ chơi. Ở dưới thuyền, cá vua ngậm một sợi dây thừng kéo chiếc thuyền đi.

Thuyền đi đến Đông Hồ thì Lý Mai tựa vào lòng Ngô Bình, nói: “Chồng à, anh muốn thay đổi phong thuỷ như thế nào?”

Ngô Bình cười đáp: “Ở Đông Hồ có Lý Dư, có thể làm Long đình. Xung quanh đắp thêm bảy ngọn núi thì khi hợp lại sẽ tạo thành thế Thất Tinh Long Vương. Thế này không chỉ hội tụ linh khí đất trời mà còn có thể hút năng lượng. Không những có lợi cho nhà họ Lý chúng ta mà còn rất tốt cho Lý Dư. Nó có thể nhờ đó mà hoàn toàn lột xác, trở thành chân long!”

Lý Mai kinh ngạc: “Chồng à, anh lợi hại quá!”

Ngô Bình mỉm cười, nhắc đến một chuyện khác: “Lý Mai, Diệp Huyền muốn một mảnh đất, cứ cho cậu ấy chọn tuỳ ý. Mấy ngày này anh phải giải quyết chuyện của xưởng thuốc, anh sẽ bảo họ xây dây chuyền sản xuất mới ở Vân Đỉnh.

Tập đoàn Miêu Dược, công ty dược Long Huy, còn cả dây chuyền sản xuất thuốc viêm gan B mới đều đang trong giai đoạn triển khai, tương lai vô cùng xán lạn.

Lý Mai gật đầu: “Được”.

Ngô Bình: “Anh vẫn luôn muốn làm lĩnh vực ô tô năng lượng mới. Nhân lúc em cũng ở đây, chúng ta bàn mở công ty đi”.

Lý Mai: “Chồng à, giờ chúng ta mới tham gia vào lĩnh vực xe năng lượng có muộn quá không?”

Ngô Bình cười đáp: “Lĩnh vực này anh cũng không hiểu rõ lắm. Có thời gian phải đi tìm người trong ngành để nói chuyện mới được”.

Hai người họ đi thuyền trên hồ như vậy đến khi tối mới trở về nhà, đến cả cơm trưa cũng không ăn. Sau khi về, Lý Mai về phòng nghỉ ngơi. Dập dìu trên hồ cả ngày nên cô đã thấm mệt.

Ngày hôm sau, một chiếc máy bay đỗ xuống sân bay. Từ trên máy bay, một người đàn ông mặc vest, đi giày da thong thả bước ra khỏi máy bay. Người này xuống máy bay rồi lên một chiếc xe đi thẳng đến nhà Ngô Bình.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi