THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2232

“Mọi người tiết kiệm thể lực, ở trong này không thể phi hành, chỉ có thể đi bộ. Hơn nữa, sa mạc Gobi sẽ không ngừng tiêu hao sức lực, các người tốt nhất mang đủ linh thạch và tiên thạch”.

Ngô Bình cố gắng thử bay, nhưng anh mới bay được cách mặt đất nửa mét lại rơi xuống đất, vì lơ lửng trên không quá vất vả, việc bay mất nhiều hơn được. Anh cảm thấy rằng ắt hẳn phải có một đại trận bên dưới sa mạc Gobi, chính trận đó đã hạn chế mọi người.

Ngô Bình nhớ rằng Hoàng Nhiễm đã nói, nếu xuất hiện trong sa mạc Gobi thì hãy đi thẳng về một hướng, cuối cùng cho dù đi về hướng nào cũng đều có thể đến được ranh giới.

Ngô Bình bắt đầu di chuyển, anh vừa đi vừa quan sát những viên đá trên mặt đất. Những viên đá trên mặt đất có nhiều màu sắc, một số trong suốt, một số trong mờ, anh thấy chúng rất đẹp.

Vì vậy, vừa đi anh vừa chọn một số viên đá đẹp và để trong người.

“Nếu những viên đá này được đặt dưới đáy ao, nó sẽ trông rất đẹp”, anh tự nhủ”.

Anh vừa đi về phía trước vừa nhặt đá. Trong vô thức, anh đã cách xa những người khác đến mức không thể nhìn thấy nhau.

Đột nhiên anh dừng lại, lạnh nhạt nói: “Đi theo cũng lâu đấy, lộ diện đi”.

Cách đó không xa, ba bóng người đột nhiên xuất hiện, một trong số đó chính là An Tự Tại.

An Tự Tại cười lạnh: “Tên kia, anh biết bọn tôi theo dõi anh à?”

Ngô Bình có đôi mắt nhìn thấu vạn vật, vì vậy kỹ năng tàng hình của ba người này không thể che giấu được anh.

Anh lạnh nhạt nói: “Đừng nói nhảm nữa, nếu anh muốn đánh, tôi sẽ cho anh toại nguyện”.

An Tự Tại hừ một tiếng, nhìn chằm chằm Ngô Bình, nói: “Tên kia, ba chọi một, anh cảm thấy anh có thể đánh bại bọn tôi sao?”

Ngô Bình: “Đến khi chiến đấu anh sẽ biết. Ra tay đi”.

Nào ngờ An Tự Tại vẫn không nhúc nhích, anh ấy cười hì hì: “Anh Ngô, tôi đã nghe danh anh từ lâu, anh là một đại cao thủ thế hệ trẻ trong Địa Tiên Giới. Nói thật, tôi không muốn đánh nhau với anh”.

Ngô Bình kinh ngạc: “Hả? Anh biết tôi?”

An Tự Tại: “Tôi làm sao có thể không biết về tả thần tướng của Thanh Long Quân”.

Ngô Bình: “Đã biết còn dám khiêu khích tôi?”

An Tự Tại cười nói: “Đó là để người khác xem, tôi tuyệt đối không có ác ý với anh Ngô”.

Ngô Bình nhíu mày: “Anh muốn làm gì?”

An Tự Tại: “Đương nhiên là hợp tác với anh Ngô, tôi nghe nói anh Ngô rất uyên bác, không chỉ biết chế tạo đan dược mà còn là một cao thủ y thuật. Trong bí cảnh Thiên Võ này, bị thương là điều khó tránh khỏi, sẽ thật tuyệt nếu có một thầy thuốc thiên tài như anh Ngô ở bên cạnh”.

Ngô Bình mất kiên nhẫn, nói: “Tôi không có hứng thú hợp tác với người khác, tránh xa tôi ra!”

An Tự Tại cũng không tức giận, anh ấy cười nói: “Anh Ngô, anh đừng nóng giận, chờ tôi nói xong đã”.

Ngô Bình: “Còn muốn nói cái gì?”

An Tự Tại: “Anh Ngô, anh biết tiên điện Thiên Võ ở nơi nào sao?”

Ngô Bình nghe Hoàng Nhiễm nói rằng chưa từng có ai tìm thấy tiên điện Thiên Võ, vì vậy anh hỏi: “Anh biết sao?”

An Tự Tại lấy ra một tấm da thú, nói: “Có lẽ là vị trí ở trên đó, nhưng tạm thời tôi không hiểu được nó. Anh Ngô, anh có hứng thú nghiên cứu cùng bọn tôi không?”

Ngô Bình mặt không đổi sắc, nói: “Không có hứng thú!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi