THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2296

Ngô Bình đáp nhẹ: “Nói nghe thử xem”.

Ông cụ Hàn bày tỏ: “Lão đây thời trẻ đã từng bị thương, thể chất rất yếu. Tôi tự thấy mình không thể sống qua chín mươi tuổi, mà năm nay tôi đã tám mươi bảy tuổi rồi. Vậy nên tôi đánh bạo xin Long chủ một viên Sinh Mệnh Đan”.

Ông cụ đã chính mắt nhìn thấy công dụng của Sinh Mệnh Đan, vô cùng khao khát nó.

Ngô Bình không lên tiếng. Anh biết ông cụ này phải có lý do gì đó mới mở miệng xin thuốc.

Quả nhiên, ông cụ nói tiếp: “Hàn Thu, cháu gái tôi, từng làm việc ở Viện Nghiên cứu Sinh mệnh. Con bé từng tiếp xúc với một số thứ đặc biệt ở đó”.

Nói xong, ông cụ bèn nhìn Hàn Thu.

Hàn Thu vội vã lấy một bản ghi chép ra, đưa Ngô Bình bằng cả hai tay rồi kính cẩn nói: “Long chủ, trước đó tôi đã có phần mạo phạm. Mong Long chủ không chấp nhất, đừng trách tội tôi. Đây là số liệu nghiên cứu khoa học ở Viên Nghiên cứu Sinh mệnh mà tôi ghi ghép lại theo trí nhớ”.

Ngô Bình cầm lấy rồi giở ra xem, phá hiện nội dung của bản ghi chép này là nghiên cứu về gông xiềng gen con người, tuy còn sơ sài, nhưng đọc qua một cái, anh cảm thấy ý tưởng rất thú vị.

Đóng bản ghi chép lại, anh bảo: “Được, tôi cho ông hai viên”.

Anh đưa hai viên Sinh Mệnh Đan cho ông cụ Hàn: “Một viên cho ông, một viên cho cháu gái ông. Món đồ cháu ông đưa cho tôi rất có giá trị”.

Hàn Thu mừng rỡ, rối rít cảm ơn.

Ngô Bình nhấc ô tô xuống, lái xe về phố Lệ Thuỷ.

Về đến nhà, anh lấy máy tính ra, đăng nhập vào diễn đàn Thần Huy. Về Sinh Mệnh Đan bán ra lần trước, người dùng đã có phản hồi, bảo rằng công dụng rất tốt, để lại lời nhắn cảm ơn.

Anh cũng nhận được rất nhiều tin nhắn riêng, hỏi anh có bán Sinh Mệnh Đan hay không. Ngô Bình trả lời rằng hai giờ chiều nay sẽ có một buổi đấu giá.

Phía bên kia, tiệc mừng nhà họ Từ đã kết thúc. Ông cụ Hàn và cháu gái trở về khách sạn để nghỉ ngơi.

Trong lúc ấy, Hàn Thu mở máy tính lên, nhanh chóng đăng nhập vào diễn đàn Thần Huy. Không ngờ Hàn Thu cũng là thành viên của Thần Huy rồi.

Vừa vào diễn đàn, Hàn Thu đã thấy trong nhóm có người bàn luận về một loại đan dược rất kỳ diệu, có thể giúp người ta cải lão hoàn đồng, hai giờ chiều nay sẽ có một buổi đấu giá loại thuốc này.

Trang đấu giá đã nóng lên rồi. Khi nhìn thấy tên đan dược, Hàn Thu không khỏi ngẩn người, đây là Sinh Mệnh Đan mà Long chủ cho mình đây mà?

Hàn Thu gọi ông cụ Hàn: “Ông ơi, có người đấu giá Sinh Mệnh Đan mà Long chủ cho chúng ta đấy ạ”.

Ông cụ Hàn cũng không kinh ngạc: “Không có gì lạ cả. Chỉ không biết giá của đan dược này có thể đạt đến mức nào thôi”.

Hai giờ, buổi đấu giá bắt đầu, giá khởi điểm là một tỷ, mỗi lần đấu giá phải thêm không dưới một trăm triệu. Cạnh tranh kịch liệt vô cùng. Trong năm giây đầu, giá đã lên đến hai tỷ, rồi tiếp tục vọt lên!

Cuối cùng, giá của Sinh Mệnh Đan đã được đấu giá thành công với mười phẩy chín triệu.

Sau khi giao dịch, Hàn Thu không dám tin vào mắt mình nữa, lẩm bẩm: “Ông nội ơi, Long chủ đã tiện tay tặng cho chúng ta hơn hai mươi tỷ!”

Ông cụ Hàn nói: “Điều này chứng tỏ số liệu cháu đưa cho Long chủ rất có giá trị. Hầy, đáng tiếc thật, hôm nay nếu không phải vì cháu cứ nhằm vào Long chủ thì quan hệ của chúng ta có thể thân thiết hơn rồi”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi