THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2348

Ngô Bình: “Cái đó thì chưa chắc”.

Người đàn ông da đen bật cười đáp: “Cậu làm phiền bổn tướng nghỉ ngơi, quả thực là đáng chết”.

Ngô Bình: “Vị đại nhân đây chắc chính là tướng quân tuần thành. Xin hỏi, nếu qua được bài thi ở phòng Võ thì tôi sẽ có đủ tư cách để gia nhập doanh trại tuần thành phải không?”

Người đàn ông da đen chính là tướng quân tuần thành. Ông ta lạnh lùng đáp: “Cậu không qua được đâu”.

Ngô Bình: “Giả dụ qua được thì sao?”

Tướng quân tuần thành: “Nếu cậu qua được thì bất kỳ kẻ nào ngăn cản cậu gia nhập doanh trại tuần thành sẽ bị tôi trừng trị theo pháp luật!”

Ngô Bình: “Được!”

Tướng quân tuần thành phất tay một cái, người hầu đằng sau kéo tấm vải đen ở phía không xa xuống. Đằng sau tấm vải đen là một cánh cửa hình phiến quạt. Cánh cửa này thông tới một toà nhà cao to. Đó chính là phòng Võ.

Lão Khanh lúc này đã thấy Ngô Bình chuẩn bị đi vào phòng Võ thì thất kinh, gọi với theo: “Cậu chủ cẩn thận!”

Ngô Bình điềm nhiên đáp: “Không sao, tôi chính là muốn biết bài kiểm tra này khó đến đâu”.

Nói rồi, anh rảo bước nhanh vào trong phòng Võ. Sau khi qua cửa, anh đi vào một không gian dạng hình trụ tròn. Vừa vào đến nơi, từ những bức tường xung quanh có ba thanh phi đao bay ra, tấn công các vị trí trọng yếu trên cơ thể anh. Tốc độ của phi đao cực nhanh, hơn nữa còn cực kỳ sắc bén. Ngô Bình dùng pháp thuật biến hai tay của mình thành đám mây rồi bắt lấy ba thanh phi đao.

Anh hơi cau mày lại, cầm phi đao lên xem, chỗ ngón tay anh bị cào xước một lớp da. Tay Ngô Bình vốn có vảy tiên bảo vệ, vậy mà không thể chống lại được phi đao này, chứng tỏ nó cực kỳ sắc bén!

Ngô Bình thu lấy phi đao, tiếp tục tiến về phía trước. Sau khi đi qua căn phòng hình trụ tròn, anh đi qua một hành lang tới một không gian mười hai mặt.

Anh vừa vào, tất cả các lối ra bị bịt kín lại, sau đó từ mười hai bức tường bắt đầu b ắn ra các tia sáng. Những tia sáng này rất kinh dị, có thể cắt đôi cả kim loại!

Mười hai bức tường b ắn ra tổng cộng bảy mươi hai tia sáng. Thời gian và vị trí xuất hiện của chúng đều không giống nhau. Để sống sót được ở đây quả thực là cực khó.

Có điều, tia sáng có nhanh đến đâu thì đôi mắt thấu thị của anh cũng có thể phân biệt được. Anh điều động toàn bộ năng lượng trong cơ thể, mười Linh Khiếu chấn động, các Thần Khiếu tương hỗ với nhau, vào trạng thái đề phòng cao độ.

Anh như biến thành một cái bóng, nhào lộn trong không gian chật hẹp. Việc đó tiếp diễn trong ba phút mới kết thúc.

Sau cùng, tia sáng biến mất, các lối ra mở lại.

Ngô Bình lau mồ hôi, tiếp tục đi vào trong.

Lần này là một không gian hình cầu. Anh đi vào xong, các lối ra cũng tự động đóng chặt. Sau đó, những làn sóng trong không gian với sức tấn công kinh hoàng xuất hiện. Nó không ngừng tấn công vào võ hồn của anh.

Ngô Bình ngồi im bất động, dùng võ hồn để nghênh chiến. Ban đầu còn khá dễ dàng nhưng càng về sau lực tấn công càng lúc càng mạnh, đến anh cũng cảm thấy tốn sức.

Nếu là người khác thì đã chết từ lâu rồi. Cho dù là Chân quân cũng chưa chắc đã trụ được một phút. Cũng may võ hồn của Ngô Bình đủ mạnh để chống đỡ.

Sau khi cuộc tấn công kết thúc, các lối ra vào lại mở ra. Lúc này, một giọng nói vang lên: “Thiên Hạ Võ Viện, bài kiểm tra cấp thiên tài kết thúc. Tổng điểm 300/300, đạt. Mời nhận phần thưởng lớn nhất”.

Một giây sau, dưới chân Ngô Bình mọc lên một cái cột, trên đó có ba ô. Mỗi ô đều có một món đồ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi