THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2449

Trong phòng thí nghiệm thượng cổ có rất nhiều số liệu nghiên cứu, những số liệu này sẽ giúp ích rất nhiều cho việc nghiên cứu của Hàn Thu.

Hàn Thu gật đầu: “Được, nhất định tôi sẽ nỗ lực!”

Mấy ngày sau đó, trước cửa nhà họ Lý xe cộ đông nghịt, toàn bộ những người có máu mặt của Vân Đông đều đến. Mấy ngày sau, liên hợp giới kinh doanh của Vân Đông sẽ thành lập. Lý Vân Đẩu được chọn làm hội trưởng.

Vân Đông là tỉnh xuất khẩu lớn nhất nước, hạn ngạch xuất khẩu chiếm đến một phần tư cả nước, vì vậy số lượng vàng của thương hội Vân Đông chắc chắn không thấp hơn thương hội Giang Nam.

Xế chiều hôm đó, Ngô Bình lại đến khách sạn, anh gặp Âm Tứ Bình, Âm Tứ Bình dẫn con trai Âm Tiểu Phong của mình đến.

Quả nhiên Âm Tiểu Phong xảy ra vấn đề, anh ta tu luyện Tam Âm Kinh khiến kinh mạch đứt đoạn, hơn nữa tinh thần còn hỗn loạn, biểu cảm không ngừng thay đổi, khi thì đau buồn, khi thì hưng phấn, khi thì lại vô cảm.

Ngô Bình kiểm tra một lát, rồi nói: “Có thể chữa được, ông đi ra trước đi”.

Âm Tứ Bình vội vàng chạy ra khỏi phòng, đợi ở bên cạnh. Lúc này, bên cạnh ông ta còn có một người trung niên, người này kín đáo nói: “Anh Tư, cậu ta thật sự có thể chữa được cho Tiểu Phong sao?”

Âm Tứ Bình: “Chấn Sơn Chưởng kinh khủng đến thế nào, cậu và tôi đều biết rõ. Cậu ta có thể chữa được Chấn Sơn Chưởng, đương nhiên cũng có thể chữa trị cho Tiểu Phong được. Hơn nữa, cậu ta cũng đã nói có thể chữa trị được rồi, tôi tin cậu ta”.

Người trung niên: “Anh Tư, vậy cậu ta tin nói trước đó sao?”

Âm Tứ Bình lạnh nhạt nói: “Tin hay không tin, có gì khác biệt sao? Người ta là thần y, chữa trị lấy tiền, chuyện của hai nhà chúng ta, cậu ta sẽ không quan tâm”.

Người trung niên gật đầu: “Vẫn là anh Tư suy nghĩ chu toàn. Nếu cậu ta chữa trị được cho Tiểu Phong, chúng ta nhất định sẽ cảm tạ bằng lễ trọng”.

Âm Tứ Bình: “Kết bạn với ai, cũng không bằng kết bạn với thần y. Y thuật Ngô thần y này rất giỏi, lúc trước tôi từng nghe nói đến danh tiếng của cậu ta. Đúng lúc, nhân cơ hội, nhà họ Âm ta cũng kéo qua hệ với cậu ta”.

Người trung nên: “Anh Tư, anh cho cậu ta Thiên Quân Lệnh chỉ là vì cảm ơn?”

Âm Tứ Bình: “Thiên Quân Lệnh trong tay chúng ta không có giá trị gì, chi bằng đưa cho cậu ta. Nói không chừng có thể mượn tay cậu ta, tìm được động phủ của Thiên Quân!”

Người trung niên gật đầu: “Cũng đúng. Thiên Quân Lệnh truyền thừa ở thế gian nhiều năm như vậy, qua tay vô số người, nhưng không ai tìm được động phủ Thiên Quân cả”.

Hai người kiên nhẫn đợi chờ, đợi đến khi trời tối, Ngô Bình đã đi ra, sau lưng anh còn có một người đàn ông sắc mặt bình thường, chính là Âm Tiểu Phong.

Nhìn thấy Tiểu Phong, Âm Tứ Bình hô lên: “Con trai?”

Âm Tiểu Phong gật đầu, nói: “Bố, con không sao. Thần y Ngô không chỉ chữa trị cho con, mà con giúp con khôi phục tu vi nữa”.

Âm Tứ Bình vui mừng, vội quỳ xuống đất vái, nói: “Âm Tứ Bình, cảm tạ thần y Ngô!”

Ngô Bình bình tĩnh nói: “Không cần đa lễ, đây là chuyện tôi nên làm. Đúng rồi, tôi đã kê đơn thuốc, để cậu ta về nhà uống thuốc đúng giờ”.

“Vâng vâng”. Âm Tứ Bình vội nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi