THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2491

Rồng cũng chia cao thấp. Bây giờ Long Thanh Khâm vẫn chưa phải là chân long, chân long có dòng máu thuần huyết, giờ cô ấy là rồng tạp huyết.

Trên cả chân long là thần long, trên thần long còn có thiên long. Thiên Long kinh chính là công pháp Long tộc luyện để đạt đến cảnh giới thiên long.

Long Thanh Khâm mừng rỡ: “Tốt quá! Anh Ngô xin hãy nhận của tôi một lạy!”

Ngô Bình cười nói: “Cô Long khách sáo quá, cô với Vân Tịch là bạn tốt, tất nhiên cũng là bạn của tôi”.

Long Thanh Khâm cười nói: “Anh Ngô, sau này lúc nào cần Long Thanh Khâm này thì cứ nói. Dù lên núi đao xuống biển lửa tôi cũng quyết không từ nan”.

Vân Tịch trợn mắt nhìn cô ấy: “Ai bắt cô lên núi đao xuống biển lửa chứ?”

Ngô Bình liền dùng thần niệm truyền nửa bộ Thiên Long kinh cho Long Thanh Khâm. Để đáp lễ, Long Thanh Khâm đưa tất cả công pháp Vu đạo cho Ngô Bình.

Ba người đang nói chuyện trong động phủ thì đột nhiên nghe thấy có tiếng gầm bên ngoài, mặt đất chấn động.

Ánh mắt Long Thanh Khâm lạnh đi, cô ấy lạnh lùng nói: “Con khỉ này vẫn chưa chịu thôi, để tôi đi giết nó!”

Ngô Bình vội hỏi: “Động tĩnh bên ngoài là do con khỉ gây ra sao?”

Vân Tịch nói: “Trong đầm lầy này có rất nhiều sinh vật mạnh mẽ sinh sống. Trừ Thanh Khâm thì cách đây năm nghìn dặm về phía Tây có một con khỉ Thông Linh, giỏi biến hóa. Lúc Thanh Khâm chưa hóa rồng thường đánh nhau với nó, lần nào cũng bị thương”.

Ngô Bình kinh ngạc, có thể khiến Long Thanh Khâm bị thương thì con khỉ này chắc chắn rất mạnh!

Anh kéo Long Thanh Khâm đang định đi giết khỉ lại, cười nói: “Cô Long, đừng giết nó, giúp tôi thu phục để nó làm thú cưng cho tôi nhé”.

Long Thanh Khâm cười nói: “Anh nuôi khỉ làm gì? Trong đầm lầy này có dơi và cóc, nuôi chúng mới thú vị. Anh muốn thì tôi đi bắt cho”.

Ngô Bình vội phất tay: “Dơi và cóc thì thôi, tôi thích nuôi khỉ”.

Long Thanh Khâm nói: “Được, anh đợi tôi ở đây”.

Nói xong cô ấy đi ra ngoài. Ngay sau đó Ngô Bình và Vân Tịch thấy mặt đất rung lên, tiếng khỉ kêu thảm thiết vang lên, đúng là kinh thiên động địa.

Vân Tịch cười nói: “Con khỉ này xui thật, Thanh Khâm hóa rồng, thực lực tăng hơn mười lần, nó hoàn toàn không phải đối thủ của cô ấy”.

Chưa đến ba phút Long Thanh Khâm đã xách một con khỉ vào. Con khỉ cao ba mét, lông màu vàng kim, mắt nó trợn tròn, tai tròn tay dài, cơ thể cường tráng, vừa nhìn đã biết là Hầu vương.

Cổ nó có đeo một sợi dây chuyền, phía đuôi dây đang bị Long Thanh Khâm tóm lấy. Con khỉ túm đầu mình, cúi đầu ủ rũ, tâm trạng suy sụp.

Long Thanh Khâm đá nó một cái khiến nó kêu ầm lên. Nhưng Long Thanh Khâm lại trừng nó khiến nó cúi đầu ngay, giống như một nàng dâu bị tủi thân.

Ngô Bình quan sát con khỉ, âm thầm tấm tắc. Long Thanh Khâm đưa dây chuyền cho anh, nói: “Con khỉ này rất thông minh, cẩn thận đừng để nó chạy”.

Ngô Bình cười nói: “Khỉ kia, mày có muốn rời khỏi đầm lầy theo tao khám phá bên ngoài không?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi