THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2501

Giọt máu rơi xuống tay Ngô Bình rồi nhanh chóng thấm vào da anh, sau đó lập tức bị anh hấp thu. Một lát sau, bằng một cách đặc biệt nào đó, anh đã phá giải được ý nghĩa ẩn chứa trong giọt máu này.

“Mình đang hấp thu sức mạnh của hắn ư?”, Ngô Bình ngạc nhiên.

Quái nhân đó bị đứt một tay nên đang gào thét đau đớn, máu thịt trên cánh tay bị ngọn lửa quấn lấy, loáng cái lại có cánh tay khác mọc ra.

Sau đó, hắn vung cả hai tay lên, lập tức có hơn chục quả cầu lửa bay về phía Ngô Bình. Các quả cầu lửa này đều to như quả bóng chuyền, uy lực thì khỏi bàn cãi.

Phía sau Ngô Bình có một nhà dân, nếu anh né đi thì nhà đó sẽ chết thảm hết.

Anh sử dụng toàn bộ sức mạnh, phủ kín người bằng pháp lực rồi lao về những quả cầu lửa ấy.

Uỳnh!

Anh tung một quyền đấm vỡ một quả cầu lửa, nhưng điều kỳ lạ là nó không nổ, mà bị quyền cước của anh hấp thu, sau đó tiến vào máu dịch của anh.

Thì ra, sức mạnh Thần Vương mà anh có được đã hoá giải sức mạnh của ngọn lửa từ quái nhân, đồng thời có thể hấp thu cầu lửa của hắn.

Ngô Bình mừng rỡ, nhanh chóng đỡ tiếp các quả cầu lửa của quái nhân, mỗi khi đỡ một quả, ngọn lửa từ nó lại được hấp thu vào người anh.

Sau khi đỡ hết cầu lửa, Ngô Bình đã tiến lại gần quái nhân hơn.

Quái nhân tỏ vẻ kinh ngạc rồi gầm lên: “Không thể nào!”

Nghe giọng của hắn, Ngô Bình đoán quái nhân là một con quỷ Đông Doanh.

Ngô Bình lạnh giọng nói: “Người Đông Doanh to gan thật, dám đến Viêm Long gây rối, ai cho các người dũng khí vậy hả?”

Anh tung một quyền vào mặt quái nhân, kiếm nguyên đáng sợ mang theo uy lực mạnh mẽ đánh nát mặt hắn, máu tươi phun ra.

Tên đó hét lên đau đớn rồi bay ra xa, sau đó bị Ngô Bình đạp ngã xuống đất.

Anh giẫm lên mặt hắn rồi lạnh giọng hỏi: “Nói ngay, tại sao lại đến Viêm Long?”

Lúc này, sức mạnh Thần Vương của Ngô Bình bùng nổ nên đã hình thành áp chế với người này, hắn hét lớn rồi nói: “Cậu là Thần Vương ư? Không thể nào! Không ai có thể hấp thu sức mạnh Thần Vương được”.

Ngô Bình nói: “Người khác thì không nhưng tôi thì có. Trả lời câu hỏi, không thì tôi sẽ cho anh hồn bay phách tán!”

Ngọn lửa trên người quái nhân biến mất, để lộ ra dáng vẻ bình thường của con người, hắn nói: “Tôi là thần được tập đoàn Thiên Chiếu bồi dưỡng, tên là Hirano”.

Ngô Bình biết tập đoàn này, ngày trước anh và Sakaki đã va chạm, hơn nữa Sawako cũng từng ra tay với tập đoàn Tam Hữu, sau này anh phải ra tay thì ông ta mới chịu thôi.

Anh chợt có một dự cảm bất ổn nên hỏi: “Anh là người của tập đoàn Thiên Chiếu, thế thì đến Viêm Long làm gì?”

Hirano nói: “Tôi có sức mạnh của thần nên mới bay lên cao thử nghiệm uy lực, bất cẩn đã đến nhầm nước ta”.

Ngô Bình cười lạnh: “Bất cẩn? Anh có biết ngọn lửa mình vừa tạo ra đã giết bao nhiêu người rồi không?”

Hirano run rẩy nói: “Tôi biết lỗi rồi”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi