THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2549

Nhậm San San mừng rỡ, bèn ôm chầm anh: “Em biết anh sẽ cứu em mà!”

Ngô Bình không nhiều lời, bóp nát cùm chân rồi đưa cô ấy vào không gian Hắc Thiên.

Sau đó, anh lấy bùa Địa Độn ra, chuẩn bị rời khỏi nơi này.

Nhưng bùa Địa Độn vừa được lấy ra, đã có một bàn tay xuất hiện từ hư không và chưởng vào ngực anh.

“Ầm!”

Chưởng này đã hất tung Ngô Bình, cơ thể anh làm sập nhà đá rồi bay ra ngoài như quả đạn pháo.

Không biết đã văng bao xa, anh đã được cổ thụ chặn lại. Khi anh ngừng lại, cây cũng gãy, anh lại há miệng phun ra máu tươi.

Chưởng này đã đánh gãy ba cái xương sườn của anh!

Người đàn ông nọ sải chân, chỉ cần vài bước đã đến trước mặt anh, lạnh lùng nói: “Trên trời dưới đất, không ai cứu được cậu đâu. Cậu muốn chết thế nào?”

Ngô Bình vận kiếm nguyên toàn thân, lạnh lùng hừ giọng: “Tiên Tôn thôi mà, cũng chẳng có gì ghê gớm. Tôi mà là Tiên Tôn thì chỉ cần một ngón tay cũng đủ ép chết ông!”

Người đàn ông nọ khinh bỉ: “Tiếc là cậu không phải!”

Ngô Bình hít một hơi sâu, xương bị gãy tự động nối lại và hồi phục.

Anh bảo: “Không ngờ nơi quỷ quái này lại tiềm ẩn một nhóm cao thủ, còn có một Võ Tiên Tôn”.

Người đàn ông lãnh đạm nói: “Chúng tôi là ẩn tộc, trước đây từng hứa với một người rằng trong vòng một nghìn năm sẽ không ra khỏi thôn. Năm nay là năm thứ chín trăm chín mươi bảy. Còn ba năm nữa, chúng tôi sẽ có thể trở về thế tục”.

Ngô Bình đáp: “Ra là vậy”.

Người đàn ông nọ nói tiếp: “Thể chất của cậu rất mạnh. Nếu tôi không nhìn nhầm, có lẽ cậu đã đạt đến cảnh giới Nhân Vương. Thiên tài của cảnh giới Nhân Vương đã không xuất hiện nhiều năm nay, cậu cũng xem như là người kiệt xuất”.

Ngô Bình bảo: “Làm tôi bị thương, ông sẽ gặp phải rắc rối”.

Người đàn ông hờ hững đáp: “Không ai ở hạ giới có thể uy hiếp tôi”.

Ngô Bình hỏi: “Vậy Hồng Hoang thì sao?”

Người đàn ông hơi ngẩn ra: “Cậu là người của Hồng Hoang?”

Ngô Bình đáp: “Động tiên Thiên Võ, đệ tử thiên phẩm hạng nhất”.

Vẻ ngưỡng mộ loé lên trong đôi mắt người đàn ông nọ: “Ra là đệ tử của Động tiên Thiên Võ. Vậy là cậu có truyền thừa của Động tiên Thiên Võ à?”

Ngô Bình nhìn đối phương chằm chằm: “Tất nhiên là có. Ông muốn học sao?”

Người đàn ông nheo mắt: “Nếu cậu nói cho tôi biết truyền thừa của Động tiên, tôi có thể không giết cậu”.

Ngô Bình bảo: “Ông nghĩ tôi sẽ tin ông ư?”

Người đàn ông cười khẩy: “Không tin tôi thì cậu còn có thể làm gì chứ?”

Ngô Bình thở dài, đoạn lấy ngọc Huyễn Tượng ra rồi nói: “Thứ ông cần đang ở trong này”.

Người đàn ông vươn tay cầm ngọc. Ngay lập tức, một nguồn năng lượng kỳ lạ phát ra từ trong ngọc, người nọ liền đánh trả trong vô thức. Đòn đánh trả này đã kích hoạt ngọc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi