THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2570

Đinh Nhu không do dự thêm, hé miệng rồi nuốt viên đan. Lập tức, dược lực chia thành chín luồng, tác động theo các hướng khác nhau trong cơ thể cô. Tâm ma quấy nhiễu cô lập tức bị áp chế.

Đinh Nhu mừng lắm, lập tức dồn toàn bộ sức lực để luyện hoá tâm ma!

Ngô Bình đứng cạnh quan sát, nửa tiếng sau anh cười nói: “Đinh tiên tử vì bị tâm ma quấy nhiễu nên tu vi bị kẹt lại cảnh giới Âm Dương. Giờ thì có thể đột phá lên cảnh giới mới rồi”.

Anh vừa dứt lời, toàn thân Đinh Nhu toả ra khí tức hoàn toàn khác. Cơ thể cô ấy đang có sự thay đổi trước nay chưa từng có!

“Long Môn!”

Ly Mộng Tiên quân mừng rỡ nhìn Đinh Nhu: “Cuối cùng cũng đột phá được rồi!”

Cảnh giới nhỏ đầu tiên trong cảnh giới lớn Động Tàng là Long Môn. Một khi đột phá được tới cảnh giới này thì giống như cá chép hoá rồng, cả cơ thể và thần hồn đều lột xác. Bởi lẽ đó, đây mới được gọi là cảnh giới Long Môn.

Một khi lên tới cảnh giới Long Môn là đã trở thành kẻ mạnh trong số các Địa Tiên, thực sự đã trở thành “tiên”. Những cao thủ Chân quân không thể bì được.

Ly Mộng Tiên quân cúi người cảm tạ Ngô Bình: “Đa tạ Ngô thần y!”

Ngô Bình vội vã đáp lễ: “Tiên quân khách sáo rồi”.

Ngô Bình còn có việc nên lập tức cáo từ, Ly Mộng Tiên quân mời anh ở lại chơi cũng không được nên đành đích thân tiễn anh ra tận bên ngoài thung lũng.

Sau khi rời khỏi Ngọc Nữ Môn, Hướng Văn Thiên không khỏi cảm thán: “Cậu Ngô cứu được đại sư tỷ của Ngọc Nữ Môn, lại giúp Ngọc Nữ Môn có thêm một vị Tiên quân. Đây là ơn trời bể, sau này cậu chắc chắn sẽ được hưởng phúc”.

Ngô Bình nhìn anh ta hỏi: “Hưởng phúc?”

Hướng Văn Thiên: “Ở Ngọc Nữ Môn, người đẹp nhiều như sao trên trời. Đệ tử nam của các môn phái khác đều mê. Cậu chủ Ngô lửa đã tới gần rơm, sợ gì không có thu hoạch”.

Ngô Bình không thèm đếm xỉa đến anh ta, nói: “Đi gặp người của anh đi, không lấy được Hỗn Thiên Nghi thì tôi luyện hoá anh đấy!”

Hướng Văn Thiên không khỏi run rẩy, vội vã đáp: “Tôi nhất định sẽ cố hết sức!”

Khi tới địa bàn của Hỗn Thiên Ma Quân, Ngô Bình che giấu khí tức của mình rồi bảo Hướng Văn Thiên đi lấy Hỗn Thiên Nghi.

Ngô Bình chờ trong một hang núi, bắt mấy con thỏ nướng ăn. Sau khi ăn xong, anh uống thêm một hồ lô rượu nhưng Hướng Văn Thiên vẫn chưa thấy quay lại.

“Lẽ nào thất bại rồi?”, anh lẩm bẩm.

Mấy phút sau, Hướng Văn Thiên đưa một cô gái vào trong hang núi. Cô gái này có lẽ ngoài hai mươi, vô cùng xinh đẹp. Cô gái núp sau lưng Hướng Văn Thiên.

Anh ta đưa một vật trông như cái mai rùa, to cỡ một bàn tay cho Ngô Bình, nói: “Cậu Ngô, đây chính là Hỗn Thiên Nghi”.

Ngô Bình thu lấy thứ này, hỏi: “Đó là người phụ nữ của Hỗn Thiên Ma Quân sao?”

Hướng Văn Thiên: “Đúng, nhưng giờ cô ấy là người phụ nữ của tôi rồi”.

Ngô Bình cười đáp: “Gan không nhỏ đâu”.

Hướng Văn Thiên bất lực đáp: “Cả Hỗn Thiên Nghi tôi cũng trộm rồi, trộm thêm một người thì có là gì”.

Ngô Bình gật đầu: “Được rồi, anh có thể đi rồi”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi