THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2623

Vừa bước chân vào viện, anh đã nhìn thấy Diệp Thiên Tông, Diệp Huyền, và cả đám người Lý Long Thần đều có mặt. Nhác thấy Ngô Bình, Diệp Huyền cười bảo: “Mọi người đã chờ tiền bối cả buổi trời rồi đấy. Tiền bối đi đâu thế?”

Hoá ra họ đã đến từ ban ngày, nghe nói Ngô Bình cũng có mặt nên đã ở đây chờ anh.

Ngô Bình hỏi: “Sư huynh cũng đến tham gia đại hội võ lâm sao?”

Diệp Thiên Tông cười bảo: “Anh cho Diệp Huyền đi cọ xát một chút. Sư đệ đến thật đúng lúc, mấy ngày này cậu hãy chỉ bảo Diệp Huyền nhiều hơn nhé”.

Ngô Bình quan sát Diệp Huyền. Những ngày qua, anh ta đã tu hành rất chăm chỉ, nay đã trở thành Võ Thánh bằng nỗ lực của mình.

Anh gật đầu: “Khá đấy. Khi nào rảnh, tôi sẽ giúp anh đả thông Linh Khiếu và Thần Khiếu còn lại”.

Diệp Huyền cả mừng: “Cảm ơn tiền bối”.

Lúc này, nhị sư huynh Dương Mộ Bạch cũng đến nơi, theo sau là vài đồ đệ, đồ tôn.

Sau khi chào hỏi, Dương Mộ Bạch bảo: “Sư đệ à, anh đang định tìm cậu đấy”.

Ngô Bình hỏi: “Chuyện gì vậy sư huynh?”

Dương Mộ Bạch gật đầu: “Anh nhận được tin, sau đại hội võ lâm này, rất có thể bọn họ sẽ thủ tiêu Thiên Long”.

Ngô Bình có nghe Quảng Tuệ nhắc đến chuyện này, bèn bảo: “Thủ tiêu ư? Xem ra có kẻ không muốn em tiếp tục quản lý Thiên Long rồi”.

Diệp Thiên Tông nói: “Sư đệ, nghe nói đại hội võ lâm lần này sẽ có thầy dạy của học viện Võ Đạo tham gia”.

Ngô Bình kinh ngạc: “Thầy của học viện Võ Đạo cũng tham gia ư?”

Diệp Thiên Tông đáp: “Đại hội võ lâm lần này, nói trắng ra là một cuộc cải tộc. Sẽ có rất nhiều người lui khỏi đài, cũng sẽ có rất nhiều người bước lên đài. Sư đệ à, mấy người chúng ta đều sẽ bị vứt bỏ”.

Diệp Huyền cau mày: “Ông nội, theo lý mà nói thì không đâu ạ. Tiền bối là đệ tử Thục Sơn, tu vi lại cao, phía trên đâu có lý do gì mà không trọng dụng tiền bối?”

Diệp Thiên Tông khẽ thở dài: “Họ chỉ dùng người của họ thôi. Họ sẽ không tin tưởng những người nằm ngoài vòng của họ đâu”.

Ngô Bình hỏi: “Sư huynh cảm thấy nên ứng phó thế nào?”

Dương Mộ Bạch trả lời: “Nếu là người khác thì chắc chắn sẽ không có cách. Nhưng sư đệ thì khác, thực lực của cậu đủ mạnh, có thể thể hiện tài năng ở đại hội võ lâm. Chẳng phải họ muốn nhân cơ hội này cải tổ sao? Được thôi, sư đệ cứ giành hạng nhất, trở thành võ lâm chí tôn!”

Đôi mắt Diệp Huyền rực sáng: “Phải đó, tiền bối hãy giành lấy võ lâm chí tôn lần này! Xem bọn họ thủ tiêu Thiên Long thế nào”.

Ngô Bình cau mày: “Võ lâm chí tôn là người mà họ muốn nâng đỡ. Nếu em cố đoạt lấy danh hiệu này, e là không thoả đáng”.

Diệp Thiên Tông đáp: “Sư đệ nói rất có lý. Có thể không làm võ lâm chí tôn, nhưng chúng ta phải nắm được quyền phát ngôn, để bọn họ không dám khinh thường”.

Ngô Bình nói: “Đó cũng là một cách”.

Dương Mộ Bạch bảo: “Sư đệ à, anh vừa lấy được cái này. Cậu xem nhé”. Dứt lời, ông ấy bèn đưa một mảnh gấm vàng có chữ cho Ngô Bình.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi