THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2630

Người vừa tiết lộ tin “bỏ tỉnh, lập quận” có phần không phục: “Nói vậy nghĩa là anh biết nhiều hơn tôi?”

Người đàn ông mặc vest thản nhiên nói: “Tôi thì không biết nhiều, nhưng lại giỏi phân tích và phán đoán. Cái khác thì không nói, chứ riêng Côn Luân thì có rất nhiều thế lực. Linh khí đang hồi phục, không gian gập cùng dần mở ra, đến lúc đó Viêm Long mạnh đến cỡ nào thì các người đã nghĩ đến chưa? Rồi sẽ có bao nhiêu thế lực xuống hạ giới?”

Mọi người đều trầm mặc, anh ta nói tiếp: “Các thế lực cổ xưa được truyền thừa nhiều năm đều rất mạnh, mọi người nghĩ họ sẽ phục tùng ý chí quốc gia và ngoan ngoãn nghe lời sao?”

Ngô Bình nói: “Thế anh nghĩ sau này sẽ thế nào?”

Người đó nhìn Ngô Bình rồi nói: “Các thế lực tu hành đó nhất định sẽ chiếm đóng nhiều nơi trước khi linh khí hoàn toàn khôi phục. Mà chính phủ cũng sẽ thoả hiệp thôi, cuối cùng sẽ nhường một vài khu vực cho các thế lực ấy quản lý. Chờ khi linh khí hoàn toàn hồi phục rồi, các không gian được đả thông, quốc gia sẽ thu hút các thế lực tu chân nhỏ bằng một tổ chức thật mạnh, sau đó đối đầu kịch liệt với các thế lực lớn. Cuộc chiến này sẽ không kéo dài lâu đâu, mà sẽ đạt được thế cân bằng ngay. Khi ấy, Viêm Long sẽ bước vào thời đại hoàng kim”.

Nghe anh ta phân tích xong, mọi người đều rơi vào trầm tư.

Ngô Bình thấy rất hứng thú với phân tích của anh ta nên cười nói: “Anh tên gì?”

Người đàn ông mặc vest nói: “Tôi là Gia Cát Tinh Thần”.

Ngô Bình: “Tôi là Ngô Bình – Long chủ của Thiên Long”.

Người đàn ông mặc vest sáng mắt lên nói: “Tôi nghe nói về tu vi của cậu lâu rồi, đến cảnh giới Thần Quân rồi đúng không? Nay mới được gặp cậu, đúng là danh bất hư truyền”.

Nghe Ngô Bình giới thiệu về thân phận của mình xong, mọi người ở đó đều kinh ngạc, ai nấy đều chào hỏi với anh. Bây giờ, Ngô Bình là Long chủ của Thiên Long, hơn nữa còn có tu vi cảnh giới Thần Quân nên chắc chắn sẽ có tiền đồ tươi sáng.

Chợt có một người nói: “Long chủ Ngô, nghe nói cậu còn là đệ tử của kiếm phái Thục Sơn đúng không?”

Ngô Bình: “Đúng, tôi là đại đệ tử của môn phái”.

Anh cảm thấy danh xưng đệ tử số một hơi khoa trương nên tự gọi mình là đại để tử, vì nghe có vẻ oai phong hơn nhiều.

Mọi người đều thầm thấy kinh hãi, Gia Cát Tinh Thần nói: “Tôi nhớ kiếm phái Thục Sơn có một người tên là Vũ Văn Thiên Đô, hình như cũng là Thần Quân rồi đúng không?”

Ngô Bình: “Vũ Văn Thiên Đô tự thấy không vượt qua được tôi nên đã phản bội lại sư môn rồi”.

Mọi người càng thêm khâm phục Ngô Bình, Gia Cát Tinh Thần cười nói: “Xem ra trong số mọi người ở đây chỉ có Long chủ Ngô là có cơ hội trở thành võ tông thôi”.

Ngô Bình trò chuyện thêm với họ một lát thì nghe thấy có tiếng bước chân vang lên ngoài cửa. Một lát sau có một người đu vào, anh biết người này, đó chính là Hoàng Phủ Thiên Quân mà anh từng gặp ở bữa tiệc của Đường Môn.

Thấy Ngô Bình cũng ở đây thì anh ta nhíu mày lại, sau đó lặng lẽ ngồi xuống một cái ghế.

Có hai gia tộc võ lâm là Âu Dương và Hoàng Phủ, Ngô Bình đều có xích mích với cả hai gia tộc này. Anh đã đánh Âu Dương Trích Tinh, giết Âu Dương Thánh Hoàng, bẫy Hoàng Phủ Hằng, cũng chẳng ưa Hoàng Phủ Thiên Quân này.

Chợt có người cười nói: “Hoàng Phủ Thiên Quân, nghe nói gia tộc Hoàng Phủ phá sản rồi hả?”

Ngô Bình đã khống chế Hoàng Phủ Hằng, sau đó bắt gia tộc Hoàng Phủ vay một lượng tiền bùa lớn để mua đan dược của anh. Cuối cùng đan dược chẳng thấy đâu, mà nhà họ vẫn nợ cả đống tiền.

Hoàng Phủ Thiên Quân nghe thấy thế thì cười lạnh nói: “Liên quan gì đến anh!”

Người đó nói: “Không liên quan ư? Hoàng Phủ Hằng vay tôi tiền, giờ các người phải trả thay chứ?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi