THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2691

Buổi tối, bữa tiệc bắt đầu, Ngô Bình và mọi người uống thoải mái. Qua mấy tuần rượu, một người hỏi: “Long chủ, nghe thư ký Hoa nói, anh muốn mở ngoại viện Thục Sơn?”

Ngô Bình gật đầu: “Ngoại viện Thục Sơn đang được xây dựng, mấy ngày nữa tôi sẽ dẫn mọi người đi xem xem. Nếu mọi người nguyện ý ở lại thì tạm thời ở bên ngoài, đãi ngộ gấp đôi. Nếu bọn người không đồng ý, thì tôi có thể đưa mọi người đến Thanh Long Quân hoặc Huyền Vũ Quân, ở đó cũng đều có tiền đồ rộng mở”.

Hoa Giải Ngữ nói: “Dù sao thì Long chủ ở đâu, chúng tôi sẽ đi đến đó, Long chủ đừng nghĩ có thể bỏ lại chúng tôi”.

Mọi người đều cười lớn gật đầu.

Ngô Bình đảo mắt: “Thuộc hạ ngang ngược như vậy, lần đầu tiên tôi thấy đấy. Vậy được thôi, tôi cam đoan với mọi người, tôi có một miếng cơm thì mọi người sẽ không phải đói”.

Có người nói: “Long chủ, đa số mọi người đều nguyện ý ở lại Thiên Long, nhưng bọn họ phải tiếp nhận kiểm duyệt nghiêm ngặt, cuối cùng có thể ở lại hay không, phải xem sự may mắn của bản thân thôi”.

Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Ai có chí nấy, không thể cưỡng cầu”.

Hoa Giải Ngữ: “Long chủ, hôm nay Thôi Bính Huy quay về trụ sở, đột nhiên rất khách sáo với tôi, anh có thể nói ra rốt cuộc hôm nay đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Ngô Bình cười ha ha: “Cũng không có gì, tôi đưa anh ta đến thế giới Tà Ma để chém giết tà ma. Chưa kể, chủ nhiệm Thôi này cũng có “năng lực” phết, kiên trì mấy phút là đã bị đuổi chạy. Lúc tôi đi ra thì anh ta sắp bị tà ma cắn nuốt rồi”.

Mọi người bật cười, biết rõ lựa chọn của mình vô cùng chính xác. Có người đứng đầu vừa mạnh vừa trọng nghĩa khí như vậy, dù nhất thời có thất vọng, thì tương lai cũng sẽ có một ngày tốt đẹp thôi!

Mọi người đang nói chuyện, đột nhiên có người gửi thiệp chúc mừng đến, Ngô Bình liếc nhìn, tên rất lạ lẫm, “Hồng Thiên Toàn” – người thành phố K, là truyền nhân của Cổ Long Quyền.

Người tập võ thăm hỏi như vậy, đến chín mươi chín phần trăm không có ý tốt. Hoàng Tử Cường nói: “Cậu chủ, có cần gặp không?”

Sau khi Lý Niệm Tổ quay về, đương nhiên ông ấy cũng thay thế Ngô Bình, trở thành gia chủ, vì vậy bọn họ cũng dần thay đổi xưng hô, gọi Ngô Bình là cậu chủ, gọi Lý Niệm Tổ là ông chủ.

Ngô Bình nói: Mời vào đi”.

Không lâu sau, bảy người nối tiếp nhau đi vào, bọn họ nhìn xung quanh, nhìn thấy nơi này có nhiều cao thủ như vậy, rõ ràng rất kinh ngạc.

Thế nhưng, bọn họ lập tức đã bình tĩnh ngay, một người đàn ông râu vàng trong đó khẽ ôm quyền, nói: “Tại hạ Hồng Thiên Toàn, xin hỏi vị nào là Ngô Quyền Sư?”

Ngô Bình cười nói: “Là tôi. Hồng Quyền Sư đại giá quang lâm, không tiếp đón được từ xa”.

Hồng Quyền Sư hừ một tiếng: “Ăn nói dễ nghe nhỉ! Nghe danh Ngô Quyền Sư đã lâu, là đánh nhau giỏi nhất thành phố K. Hồng tôi khổ tu trong núi sâu đã ba mươi năm, hôm nay cùng các vị võ lâm đồng đạo, cùng đến gặp mặt Ngô Quyền Sư!”

Cương Tử trừng mắt: “Thách đấu cậu chủ nhà chúng ta, các người xứng sao?”

Hồng Thiên Toàn cười ha ha: “Xứng hay không thì người cũng đã tới, xin hỏi Ngô Quyền Sư có dám tiếp không?”

Một long vệ đứng ra, thấp giọng nói: “Đánh với tôi, một chiêu, tôi sẽ đánh bay ông!”

Thật ra Hồng Thiên Toàn này chỉ có tu vi bình thường, vừa mới thăng cấp lên Tiên Thiên mà thôi, chỉ là ông ta không hiểu được là người giỏi thì còn có kẻ xuất sắc hơn, càng không biết cao thủ hiện tại rốt cuộc mạnh đến nhường nào, vì vậy mới tùy tiện đến thách đấu với Ngô Bình có thực lực Tiên Quân này.

Ngô Bình xua tay, cho long vệ lui xuống, nói: “Các anh đều là cao thủ, để các anh đấu, chẳng phải rõ ràng là tôi đang ức hiếp người sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi