THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2751

Hồ Cửu cười đáp: “Ngài thì không dám nhận. Cứ gọi tôi là Hồ Cửu”.

Ngô Bình hỏi: “Các vị đã có cách phá bỏ cấm chế à?”

Hồ Cửu gật đầu: “Cậu Ngô, lão tổ tông bị mắc kẹt trong đỉnh. Biết chuyện này, chúng tôi đã phấn khởi. Khoảng thời gian qua, chúng tôi vẫn luôn nghĩ cách. Nay mọi thứ đã chuẩn bị đầy đủ nên đến đây thử một lần”.

Ngô Bình nói: “Vậy thì tốt”.

Anh lấy đỉnh ra, đặt trên mặt đất rồi nói: “Giao viện này lại cho các vị”.

Hồ Cửu ôm quyền: “Cảm ơn cậu Ngô”.

Ngô Bình không quấy rầy họ nữa, lui khỏi viện.

Anh đến viện của mình, tu luyện phương pháp hít thở một lúc. Chợt nghĩ tới một chuyện, anh tự nhủ: “Mình lấy được phương pháp hít thở của tộc kim văn bạch hổ, kết hợp với phương pháp hít thở của mình. Phương pháp hít thở mà mình sáng tạo ra chắc chắn có nhiều khuyết điểm, sao không dùng Hỗn Thiên Nghi tính toán nó một chút nhỉ?”

Dạo trước, anh lại nhận được rất nhiều tiền bùa, tiền báu, bây giờ có thể tiêu hoang một lần rồi.

Lấy Hỗn Thiên Nghi ra, anh hỏi: “Hỗn Thiên Nghi, công pháp này của tôi thuộc cấp mấy?

Sau khi Hỗn Thiên Nghi quét hình, bèn nói: “Công pháp phụ trợ cấp thiên sáu bậc tầng cao cấp, tu hành tăng năm mươi lăm nghìn điểm. Công pháp này có thể thăng cấp thành công pháp bảy bậc cấp thiên, tầng thần thoại”.

Ngô Bình trợn mắt, thần thoại ư? Anh hỏi ngay: “Hỗn Thiên Nghi, công pháp cấp thiên bảy bậc tầng thần thoại cần tiêu tốn bao nhiêu tiền báu?”

Hỗn Thiên Nghi đáp: “Năm mươi tám nghìn tiền báu”.

Nếu không tính tiền của cậu Thiên Hư thì Ngô Bình có ba trăm nghìn tiền báu trong tay. Anh bèn lấy ra năm mươi tám nghìn rồi ném vào Hỗn Thiên Nghi.

Ngay lập tức, Hỗn Thiên Nghi chuyển động, bắt đầu tính toán phương pháp hít thở Nhân Vương do anh sáng tạo.

Hỗn Thiên Nghi vận hành, Ngô Bình cũng không nhàn rỗi, tiếp tục tìm con đường kẻ mạnh của mình, con đường của đế! Con đường của đế chắc chắn là độc nhất vô nhị, vô tiền khoáng hậu, khai thiên lập địa, bá chủ thiên hạ!

Sau hơn bốn giờ, phương pháp hít thở Nhân Vương bản mới cuối cùng cũng được tính ra. Lấy được phương pháp hít thở mới, Ngô Bình phát hiện tu hành của nó đã tăng điểm một cách đáng kinh ngạc – hai trăm sáu mươi nghìn điểm!

Anh đang định thử hiệu quả của phương pháp hít thở mới thì Vô Song đột nhiên bước đến: “Có chuyện rồi, thưa anh! Cấm chế không những không bị phá giải mà còn bùng nổ, bản tôn của tôi đang cực kỳ đau đớn!”

Ngô Bình kinh ngạc, nghĩ bụng Hồ Cửu này làm gì thế?

Anh đến viện, thấy đỉnh toả ra từng luồng sát khí. Đám người Hồ Cửu đều mặt mũi trắng bệch, lúng túng nhìn chiếc đỉnh.

“Các vị đã làm gì vậy?”, anh hỏi.

Hồ Cửu lau mồ hôi: “Cậu Ngô, chúng tôi phá giải cấm chế, nào ngờ trong cấm chế này vẫn còn cấm chế khác, nó đã hấp sức mạnh của chúng tôi rồi tác dụng ngược lên người lão tổ tông!”

Dứt lời, Hồ Cửu khóc lóc thảm thương, quỳ xuống trước mặt Vô Song: “Tiểu Cửu ngu xuẩn, mong lão tổ tông trách tội!”

Vô Song phớt lờ, đoạn hỏi Ngô Bình: “Anh có cách chứ?”

Ngô Bình nghiêm mặt: “Để đồ lại, mọi người ra ngoài trước đi”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi