THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2756

Lý Thiên Thạch gật đầu: “Rồi ạ”.

Ngô Bình: “Tốt, thi triển cho mọi người xem đi”.

Ngoài nhóm Ngô Bình ra thì không ai biết Lý Thiên Thạch, vì thế đều tò mò nhìn cậu ấy.

Lý Thiên Thạch cất bước, ngay sau đó cơ thể đã biến thành một tàn ảnh rồi lượn lách trên bục giảng như một con rồng, sau đó trở về chỗ cũ.

Rất nhiều giáo viên không nhìn thấy rõ bộ pháp mà Lý Thiên Thạch thi triển nên thấy rất chấn động.

Lý Thiên Thạch đứng lại rồi nhìn Ngô Bình.

Ngô Bình cau mày nói: “Vi bộ của em có vấn đề, chưa chuẩn đâu nên bộ pháp gặp vấn đề lớn, không thể khống chế được lực quán tính”.

Mọi người đều ngơ ngác, rõ ràng Lý Thiên Thạch thi triển tốt như vậy mà vẫn bị chê ư?

Ngô Bình giảng lại một lúc về Vi bộ, còn Lý Thiên Thạch thì chăm chú lắng nghe.

Sau đó anh nói: “Làm lại”.

Lý Thiên Thạch lập tức thi triển, nhưng lần lần cậu ấy đã chia thành ba luồng sáng, di chuyển theo đường cong, cuối cùng tâp trung ở một điểm khác.

Cách thi triển này khiến Hứa Yên cũng phải kinh ngạc hô lên: “Có thể thi triển đến mức thông hiểu đạo lý vậy ư!”

Quá trình học tập cụ thể ở học viện Võ Đạo được chia thành bảy bước là sơ luyện, quen tay, thông hiểu đạo lý, suy luận, tôi luyện, đỉnh cao và xuất thần nhập hoá.

Hứa Yên dày công tu luyện bao năm, đã lên đến cảnh giới Tiên Quân rồi mà mới chỉ đạt tới giai đoạn quen tay thôi, còn xa mới với tới bước thông hiểu đạo lý.

Sau lần thể hiện thứ hai của Lý Thiên Thạch, Ngô Bình nói: “Các chi tiết nhỏ vẫn có vấn đề, cái này ko thể thuần thục ngay được nên em về phải luyện nhiều vào”.

Dứt lời, anh bảo Lý Thiên Thạch về chỗ.

Mọi người đều ngẩn ra, làm đến thế rồi mà vẫn còn lỗi ư? Một học sinh không nhịn được đứng lên ý kiến: “Thầy Ngô, thầy có thể thi triển Long Du Bộ cho mọi người xem được không ạ?”

Ngô Bình: “Mọi người muốn xem à?”

Các học sinh đồng thanh: “Vâng”.

Ngô Bình gật đầu: “Được thôi, nhìn kỹ nhé”.

Anh vừa nói dứt câu thì cơ thể đã mờ dần, ngay sau đó đã hoá thành một con rồng. Đúng, chính xác là một con rồng dài ba mét và to như cát miệng bát, con rồng bay lượn trên không, thi thoảng lại độn thổ, lúc thì bay vút lên cao, mây khói xung quanh lúc ẩn lúc hiện.

Con rồng bay một vòng quanh lớp học, ai cũng có cảm giác bị Ngô Bình vỗ nhẹ vào vai nên rất kinh ngạc.

Một lát sau, hình ảnh rồng đã biến mất, Ngô Bình trở lại bục giảng rồi cười nói: “Ban nãy mới là Long Du Bộ thật sự”.

Bên dưới bùng nổ bàn tán!

“Trời ơi! Thầy Ngô biến thành rồng thật à?”

“Thế mà cũng đòi! Đấy là Truyền Thần Long Hoá, chứng tỏ thầy Ngô đã nắm rõ được chân lý của Long Du Bộ nên mới trông như đã biến thành rồng. Đẳng cấp mà thầy ấy thể hiện phải đạt đến bước xuất thần nhập hoá rồi”.

Các giáo viên và học sinh đều được phen chấn động, phòng học như bùng nổ.

Lúc này, Ngô Bình đã thu dọn tài liệu rồi nói: “Hi vọng khi về, các em sẽ đào sâu suy nghĩ và hiểu được nhiều hơn”, dứt lời, anh cúi người rồi bước xuống bục giảng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi