THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2776

Ngô Bình: “Đến lúc đó, tôi phải làm gì cho các ông?”

Viên Khắc Hiếu: “Tuy khi ấy, địa vị của chúng tôi sẽ thấp hơn nhiều, nhưng vẫn là một thế lực không thể coi thường. Còn cậu thì chắc chắn đã mạnh lắm rồi, chúng tôi sẽ nhờ cậu làm giúp vài việc”.

Ngô Bình: “Bây giờ, tôi có vài câu hỏi”.

Viên Khắc Hiếu: “Cậu nói đi, nếu biết tôi sẽ trả lời”.

Ngô Bình: “Người đại diện cho lợi ích của các ông không chỉ có mình tôi đúng không?”

“Đúng, hiện giờ chúng tôi đang tìm người hợp tác, nhưng thầy Ngô là người xuất sắc nhất, dẫu sao cũng chỉ có mỗi cậu là võ tông truyền kỳ. Vì thế, tài nguyên của chúng tôi sẽ ưu tiên cho cậu, ít nhất cậu sẽ nhận được 60 phần trăm tài nguyên”.

Ngô Bình gật đầu: “Câu hỏi thứ hai, chắc các ông có đông người lắm đúng không?”

Viên Khắc Hiếu: “Tôi chỉ có thể nói chúng tôi là thế lực mạnh nhất ở khu vực, các thế lực khác cũng rất mạnh, nhưng không thể đối đầu với chúng tôi được”.

Ngô Bình: “La Đạo Nhất là người của các ông à?”

“Đúng”, Viên Khắc Hiếu đáp: “Vì thế chúng tôi mới tìm đến thầy Ngô”.

Ngô Bình: “Trước khi tôi mạnh hẳn lên, các người chưa cần tôi làm gì đúng không?”

“Cái này thì trước khi cậu trở thành Chân Quân, chúng tôi sẽ cố hết sức không dùng đến sức mạnh của cậu”, ông ấy nói.

Ngô Bình: “Nam Viện được đối thủ của các ông nâng đỡ à?”

Viên Khắc Hiếu: “Đúng”.

“Tôi đã hiểu được đại khái rồi, mấy hôm nữa tôi sẽ tranh vị trí võ lâm chí tôn, các ông có năng lực giúp tôi ngồi vững vị trí này không?”

Viên Khắc Hiếu: “Chỉ cần thầy Ngô giành được ngôi vị ấy, chúng tôi sẽ giúp cậu ổn định vị trí! Sau đó, chúng tôi sẽ có thêm nhiều hành động giúp cậu nắm vững quyền hành”.

Ngô Bình: “Ý ông là tôi có thể trở thành thống đốc ư?”

Viên Khắc Hiếu bật cười nói: “Thống đốc đã là gì? Sau này, chúng tôi còn thành lập đại đô đốc. Nếu thầy Ngô là Chân Quân thì sẽ nhận chức vụ này. Đương nhiên trước đó, thầy phải chịu khó một chút làm thống đốc hay đề đốc trước”.

Ngô Bình không để tâm đ ến chuyện của tương lai lắm, theo anh thấy chỉ cần thứ gì vào tay anh thì sẽ thuộc về anh. Bức tranh vẽ cái bánh có giống đến mấy thì cũng không ăn được.

Anh suy nghĩ một lát rồi nói: “Được, tôi sẽ hợp tác với các ông”.

Viên Khắc Hiếu mừng rỡ: “Thầy Ngô đúng là người thông minh. Nhưng để thầy Ngô tuân thủ ước định, chúng ta cần tiến hành một nghi thức khế ước”.

Nói rồi, ông ấy lấy một lá bùa ra, lá bùa này rất lạ, khí tức của nó rất huyền diệu. Ngô Bình có truyền thừa của Thiên Phù Đại Đế nên chỉ cần nhìn một cái là biết ngay đây là bùa khế ước. Một khi sử dụng thì nó sẽ trói buộc hai bên lại với nhau.

Viên Khắc Hiếu nói: “Thầy Ngô, hi vọng thầy có thể sử dụng lá bùa này, chỉ cần thầy tuân thủ ước định thì nó sẽ không làm gì thầy cả. Nhưng nếu thầy bội ước thì nó sẽ có các tác dụng cho đến khi thầy tuân thủ ước định thì thôi”.

Ngô Bình không chút do dự mà lập tức thi triển lá bùa này ngay, ngay sau đó đã có một luồng sức mạnh tiến vào trong cơ thể anh rồi muốn xâm nhập vào kiếm hồn của anh. Kiếm hồn lập tức trốn lên trên Đạo Thụ, còn sức mạnh này thì đuổi theo.

Cành lá của Đạo Thụ lắc lư vài cái toả ra một tia sáng, sức mạnh kia vừa tiếp xúc với tia sáng thì đã tan biến ngay, không thể làm gì được Ngô Bình.

Ngô Bình ngập ngừng một lát rồi hỏi: “Được chưa?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi