THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2784

Nghe Ngô Bình nhắc đến con trai út đã mất, Trương Nhược Nhiên sa sầm mặt: “Cậu là Ngô Bình?”

Ngô Bình cười khẩy: “Quả nhiên ông nhận ra tôi. Trước đây ông từng sai người ám sát tôi nhỉ? Con trai ông do tôi gi ết chết đấy. Trương Nhược Nhiên, ông có bản lĩnh ra so chiêu với tôi không?”

Gương mặt Trương Nhược Nhiên tràn đầy tức giận. Nhưng giây tiếp theo, ông ta đã kìm lại lửa giận sát khí, lãnh đạm nói: “Khốn kiếp, giết người phải đền mạng. Thù giết con, tôi sẽ không quên. Có một ngày, cậu sẽ chết trong tay tôi!”

“Vậy sao?”

Anh phất tay một cái, Ngũ Hành Phiên Thiên Ấn đột nhiên bay ra, một chiếc ấn lớn từ trên trời rơi xuống và ầm ầm trấn áp, uy lực khủng khiếp. Ấn này có thể trấn áp, gi ết chết Thiên Tiên, lập tức khiến đám người này sợ đến hồn bay phách lạc, thi nhau sử dụng chú phù để kháng cự.

Nhưng khí tức của Ngũ Hành Phiên Thiên Ấn quá khủng khiếp, không hề rơi xuống. Khi họ đang dốc toàn lực để phòng ngự đòn tấn công trên đầu, Ngô Bình bỗng di chuyển ra phía sau Trương Nhược Nhiên.

“Ầm!”

Thủ ấn Hư Không của anh đánh vào giữa lưng Trương Nhược Nhiên. Ngay cả Tiên quân Bất Tử như Lý Ngạo Tiên đối đầu với anh còn chẳng đủ sức, hoàn toàn không cơ hội thi triển năng lực. Trương Nhược Nhiên này chỉ là một tu sĩ cảnh giới Động Thiên cỏn con, tất nhiên càng không có khả năng phản kháng.

Chưởng này của Ngô Bình đã khiến nửa người ông ta biến thành vũng máu, ngay cả linh hồn sơ sinh cũng vỡ vụn!

Chưởng môn chết đi, những người còn lại lập tức sợ hãi vô cùng, chỉ biết đứng ngây ra đó.

Thấy cơ hội hiếm có, Lưu Vọng Công liền rống lên: “‘Giết!”

Trương Nhược Nhiên chết rồi, đám người này cũng mất đi thủ lĩnh, chống cự không còn kiên quyết như trước. Thấy tình hình không ổn, có kẻ đã tháo chạy.

Lưu Vọng Công không truy đánh kẻ bỏ chạy mà chỉ tấn công những kẻ còn ngoan cố kháng cự. Thấy vậy, càng nhiều người trốn chạy hơn.

Lòng người hay thay đổi. Những người này tu luyện nhiều năm, để đạt được tu vi hiện tại cũng không dễ dàng. Bọn họ đều rất quý trọng tính mạng, vậy nên ngoại trừ một số ít người còn ở lại, những người khác đều thi nhau bỏ chạy.

Cuối cùng, số người còn ở lại chống chọi không đến một phần ba. Họ đâu phải đối thủ của đám người Lưu Vọng Công, chẳng mấy chốc đã bị đàn áp mạnh mẽ. Nhân lúc những kẻ này chiến đấu sống chết ở bên ngoài, Ngô Bình lẻn vào Thần Chú Môn. Khi vào trong Thần Chú Môn, Ngô Bình liền cảm nhận được một luồng ý chí mạnh mẽ khoá chặt anh.

Anh thoáng giật mình, lẽ nào vẫn còn cao thủ?

Sau đó có vài kẻ xông ra ngăn cản, nhưng đều bị anh dễ dàng đẩy lùi. Con đường anh đi như đang tiến vào vùng đất không người vậy.

Anh bay lên cao, dùng năng lực nhìn thấu vạn vật và phát hiện cả Thần Chú Môn đang bị bao phủ bởi một loại chú lực rất mạnh. Luồng ý chí mạnh mẽ trước đó bắt nguồn từ chính chú lực này.

không lâu sau, anh phát hiện một lối vào không gian, bên ngoài có nhiều lớp cấm chế. Anh từng nghe nói Thần Chú Môn nắm giữ vài động thiên, chắc chắn đây là một trong số đó.

Anh đáp xuống lối vào, muốn vào xem một chút. Đúng lúc này, luồng ý thức kia đột nhiên đánh vào thức hải của anh. Một giọng nói vô cảm vang lên: “Kẻ xâm nhập, giết bất luận tội!”

Ngô Bình cau mày: “Ai đấy?”

Đối phương không đáp mà liên tục toả ra sát khí.

Ngô Bình mặc kệ nó, đưa tay ra định phá giải cấm chế. Lúc này, một luồng sáng xanh từ trên trời đáp xuống, xông vào cơ thể anh. Đây là một luồng chú lực cực kỳ mạnh, nó vừa xâm nhập đã lùng sục thần hồn để dùng chú gi ết chết.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi