THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2793

Người bình thường sau khi ngưng tụ được nguyên thần, nguyên thần sẽ ẩn hiện ở vị trí cách đỉnh đầu chừng ba tấc. Hơn nữa, nguyên thần thông thường chỉ rộng chừng một tấc, lại còn lúc ẩn lúc hiện vô cùng yếu ớt. Lúc này, thậm chí một trận gió âm cũng dễ dàng làm tổn thương nguyên thần.

Để so sánh thì nguyên thần của Ngô Bình giống như một thực thể cao tới vạn trượng. Nó có thể lên trời ngắm sao, xuống đất bắt quỷ thần. Hình dạng và sức mạnh đó thì một vạn cái nguyên thần thông thường cũng không bì được!

Ngô Bình nhanh chóng thu lại nguyên thần, anh lẩm bẩm: “Cái của mình chắc chính là nguyên thần chí tôn rồi nhỉ?”

Anh mở sách quý Thiên Kiêu. Từ Ngọc Bàn phát ra một sức mạnh kỳ diệu, bắt đầu giúp anh tìm kiếm thông tin trong quyển sách.

Không lâu sau, Ngọc Bàn toả ra một luồng sáng, bên trên xuất hiện danh sách các cao thủ có nguyên thần mạnh nhất. Cái tên Lý Huyền Bình xếp ở vị trí số mười bảy của bảng xếp hạng này.

Anh không khỏi cau mày lẩm bẩm: “Chỉ xếp thứ mười bảy thôi sao?”

Nhưng một giây sau, một bảng xếp hạng khác xuất hiện. Bảng xếp hạng Nhân Hoàng, cái tên Lý Huyền Bình đứng vị trí số mười hai!

Hoá ra Nhân Hoàng và Địa Tiên là hai hệ thống tu luyện hoàn toàn khác chứ không hề mâu thuẫn với nhau.

Ngô Bình vốn tưởng nguyên thần của mình như vậy đã là mạnh lắm rồi mà không ngờ vẫn xếp tít thứ mười bảy. Có điều anh nhanh chóng chấp nhận sự thật, từ cổ chí kim có bao đấng anh hùng, xếp thứ mười bảy đã là khá lắm rồi. Huống hồ, anh vẫn còn thời gian để lớn mạnh thêm. Anh tin trong tương lai không xa, mình sẽ trở thành một trong mười, thậm chí là năm người đứng đầu.

Ngô Bình đang định cất sách quý Thiên Kiêu đi thì lại có người kết bạn với anh. Vốn anh không có hứng thú nhưng liếc mắt nhìn qua thì người này lại thu hút sự chú ý của anh.

“Ngạo Thiên của tiên điện Thiên Võ muốn kết bạn với bạn”.

Người của tiên điện Thiên Võ?

Ngô Bình suy nghĩ một lát rồi đồng ý lời mời.

Không ngờ, anh vừa đồng ý thì người kia đã muốn gửi tin nhắn cho anh. Ngô Bình lưỡng lự chốc lát rồi chấp nhận tin nhắn.

Rất nhanh, từ Ngọc Bàn đã vọng ra một giọng nói nghe rất cuốn hút, khiến người nghe cảm thấy rất dễ chịu, ấm áp như làn gió xuân.

“Cậu chủ Lý Huyền Bình, tôi là Ngạo Thiên, đường chủ của điện đường thứ hai trong tiên điện Thiên Võ”.

Ngô Bình đáp: “Hoá ra là điện chủ Ngạo, từ lâu đã được nghe danh”.

Ngạo Thiên: “Cậu Lý có hứng thú gia nhập điện của chúng tôi không?”

Ngô Bình không nhắc tới chuyện trước đó mình từng thử tài ở tiên điện Thiên Võ. Anh đáp: “Tôi nghe nói tiên điện Thiên Võ vẫn còn kém một chút so với giáo phái vô song khác”.

Ngạo Thiên cười đáp: “Kém một chút? Dưới gầm trời này có kẻ nào dám làm kẻ thù của tiên điện Thiên Võ kia chứ? Cho dù Thiên Tôn gặp tôi thì cũng phải khách sáo một chút”.

Ngô Bình: “Tiên điện Thiên Võ có tất cả mấy điện?”

Ngạo Thiên đáp: “Tiên điện Thiên Võ nhận được truyền thừa từ thời cổ xưa, có tổng cộng năm đại điện. Tuy nhiên hiện tại chúng tôi chỉ mở ra được hai điện số một và số hai”.

Sau đó Ngạo Thiên nói với Ngô Bình, trong số năm điện thì điện số một được truyền thừa sớm nhất, còn điện thứ hai mới được truyền thừa từ mười ba vạn năm trước. Hơn nữa, truyền thừa của điện số hai khó hơn điện số một.

Hiện tại, tiên điện Thiên Võ vẫn chưa mở được điện số ba. Bởi muốn mở được điện này phải có người có tư chất vượt xa các bậc tiền bối. Cũng vì lẽ đó họ mới rất cần Ngô Bình, cần anh tài có thể lọt vào top mười của bảng nguyên thần.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi