THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2798

Nữ sinh kia vội vã chạy tới, quỳ xuống đất khóc nức nở: “Thầy Trương, em sai rồi, cầu xin thầy tha lỗi cho em. Hu hu…”

Thầy giáo Trương bình thản đáp: “Đừng khóc nữa, thầy tha lỗi cho em. Sau này phải biết tôn sư trọng đạo, chăm chỉ học tập”.

“Vâng, cảm ơn thầy ạ”, nữ sinh kia mừng rỡ, liên tục nói cảm ơn.

Cứ như vậy, các học sinh từng đánh, mắng thầy cô, gây gổ với bạn bè đều thi nhau nhận lỗi. Các thầy cô cũng rộng lòng bỏ qua, trừ phi lỗi đó vô cùng nghiêm trọng.

Sau cùng, Ngô Bình chỉ xử lý thêm ba học sinh, những học sinh còn lại thì nhận những hình phạt nhẹ nhàng.

Ngô Bình vừa lên lớp là nề nếp đâu vào đấy. Lớp học trật tự, học sinh ngoan ngoãn nghe lời.

Xử lý xong mấy học sinh kia, Ngô Bình chính thức vào bài dạy, hôm nay anh dạy cách sử dụng sức mạnh.

Anh tinh thông kỹ thuật dùng lực, cực kỳ uyên bác trong vấn đề này, kiến thức của anh hơn xa người thường. Anh chỉ giảng những vấn đề râu ria nhỏ nhặt mà đám học sinh bên dưới đã há hốc miệng. Trước đó đám học sinh này sợ anh, giờ thì vừa nể vừa sợ.

Sau khi tan học, Ngô Bình quay lại ký túc xá của mình. Nhưng anh đi đến ngang đường thì nhìn thấy mấy thầy cô giáo đang đứng chờ. Thấy anh xuất hiện, họ thi nhau vỗ tay.

Ngô Bình cười hỏi: “Mọi người đang làm gì vậy?”

Thiết Huyền nghiêm mặt đáp: “Ngô Bình, nói thật lòng đám học sinh bất trị đó chúng tôi không thể quản nổi. Nhờ có cậu mà tôn nghiêm của người thầy mới được lấy lại”.

Ngô Bình đáp: “Thầy quá lời rồi”.

Lúc này La Đạo Nhất cũng đột ngột xuất hiện. Ông ấy nói: “Tiện mọi người đều ở đây, tôi có việc này cần tuyên bố. Từ nay Ngô Bình sẽ là viện phó của học viện chúng ta, trực tiếp thăng cấp lên giáo viên năm sao”.

Mọi người không ai đố kỵ mà ngược lại còn rất vui mừng, thi nhau vỗ tay.

Ngô Bình đáp: “Viện trưởng, tôi chưa lập được công lao gì, đột nhiên trở thành giáo viên năm sao có vẻ không hợp lý lắm?”

La Đạo Nhất: “Cậu có thể dẹp yên đám học sinh bất trị đó, bảo vệ được tôn nghiêm của nhà trường đã là công lao rất lớn rồi”.

Nói chuyện với mọi người thêm vài câu, Thiết Huyền nói: “Viện phó Ngô, giờ cậu đã có thân phận mới rồi thì cần đổi chỗ ở khác. Để tôi đưa cậu đi xem”.

Ngô Bình: “Vậy phiền anh rồi”.

La Đạo Nhất và mấy người kia cũng đi cùng. Chỉ một lát sau, họ đi tới ngọn núi phía sau học viện. Ở trên núi có một biệt thự trông rất cổ kính.

La Đạo Nhất: “Viện phó Ngô, sau này đây chính là nơi ở của cậu”.

Ngô Bình rất hài lòng, đáp: “Cảm ơn viện trưởng”.

Ngô Bình và các thầy cô đi thăm thú căn nhà một lát, sau đó anh lấy trà ra pha mời mọi người.

Mọi người uống trà trò chuyện, nhưng đột nhiên nghe thấy ở phía trường học có một tiếng nổ vang trời. Sau đó, một đốm pháo hoa lao vút lên bầu trời. Dù là ban ngày nhưng trông vẫn vô cùng rực rỡ.

Nhìn thấy cảnh này, mọi người không khỏi kinh ngạc, Lãnh Nhân nói: “Lại là cái tên hay nghịch pháo, lần này lại muốn tỏ tình với ai đây?”

Ngô Bình rất tò mò hỏi: “Tên hay nghịch pháo?”

Lãnh Nhân giải thích: “Viện phó, học viện ta có một học sinh tên là Chúc Xích Hoả, đã từng học được cách chế tạo pháo hoa. Cậu ta thường dùng pháo hoa để tỏ tình với các nữ sinh, thậm chí là giáo viên nữa”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi