THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2853

Do linh khí khôi phục, quy luật thế giới trở lại bình thường, cuối cùng Thiên Tiên cũng có thể hạ giới! Nhóm người này lập tức lao xuống Hạ Giới, xem ra họ rất nóng lòng, đã chuẩn bị sẵn sàng từ trước.

Cùng lúc đó cũng một lượng lớn tu sĩ lao ra khỏi Địa Tiên Giới. Ngày nay, các quy tắc của Địa Tiên Giới không còn ràng buộc bất cứ ai. Tất cả tu sĩ đều có thể đến thế giới của thế tục.

Một cái đầu lâu khổng lồ bay ra, kéo theo một luồng sáng đen, hướng về phía thế tục. Đầu lâu ấy phát ra một tiếng cười chói tai: “Chà, cuối cùng ta cũng có thể đại khai sát giới rồi!”

“Là Ma Quân Đầu Lâu!”, có người kêu lên kinh ngạc: “Không phải hắn chết rồi sao?”

Sau đó có một con sói cao mấy trăm mét chạy ra khỏi Địa Tiên Giới, yêu khí cuồn cuộn, khí tức đáng sợ!

“Thương Thanh Lang Hoàng! Nó còn sống ư?”, đám tu sĩ kinh hãi.

Sau đó, từng thứ đáng sợ lao ra khỏi Địa Tiên Giới như thú dữ sổng chuồng!”

Một tu sĩ trẻ tuổi ngạc nhiên hỏi: “Sư phụ, chẳng phải Địa Tiên Giới không có Thiên Tiên sao ạ? Sao tự nhiên lại xuất hiện nhiều thế?”

Một ông lão thở dài: “Đây là những kẻ cự phách đã ẩn náu ở Côn Luân nhiều năm và sự thức tỉnh những năng lực đã ngủ say, cuối cùng họ cũng không ngồi yên được nữa!”

Một tu sĩ khác cảm thán: “Thế giới này, thay đổi rồi!”

“Ha ha ha, ta muốn ăn thịt người…”

Một con quái vật hình người với đôi cánh giống như dơi lao ra, thân mình dài mười mét. Nó đột nhiên bổ nhào xuống, trực tiếp nuốt chửng một tu sĩ cảnh giới Động Thiên!

Tu sĩ cảnh giới Động Thiên kia còn không kịp kêu la đã bị nhai rôm rốp!

Quái vật đắc ý, bay lên cao rồi lại lao xuống lần hai. Mục tiêu lần này là Ngô Bình!

Ngô Bình lạnh lùng hừ giọng, phất tay một cái, ánh kiếm kinh người lại phóng ra.

“Soạt!”

Cánh của quái vật bị chém đứt một nửa, nó kêu thất thanh: “Kiếm tiên!”, lùi về thật nhanh rồi chạy biến.

Ngô Bình không đuổi theo, chỉ lẩm bẩm: “Không biết thế giới này sẽ hỗn loạn ra sao nữa”.

Dứt lời, anh biến thành ánh kiếm, bay về phía nhà mình. Lúc này, chuyện quan trọng nhất là phải bảo vệ người nhà an toàn, vượt qua thời khắc đen tối dài đằng đẵng này!

Một đường kiếm bay xuống khoảng không của Đông Hồ, đó chính là Ngô Bình, anh nhìn xung quanh thì thấy trời yên biển lặng, linh khí phục hồi chưa ảnh hưởng gì tới nơi này.

Anh thở phào một hơi, sau đó gọi cho Lý Vân Đẩu và Lý Mai, bảo họ đến ngay, Ngô Mi và Mỹ Ngọc cũng bị anh gọi về nhà ngay lập tức.

Đến nhóm Chu Thanh Nghiên đang ở nước Đông Tinh xa xôi cũng phải về nướcluôn.

Ngô Bình ngại ngồi máy bay nên đi thẳng tới Vân Đông để gặp Lý Vân Đẩu.

Lúc này, ông ấy đang ngồi cùng với mọi người của Lý Thị để bàn chuyện làm ăn. Sự xuất hiện bất ngờ của Ngô Bình khiến Lý Vân Đẩu thấy hơi ngạc nhiên.

“Tiểu Bình, sao cháu đến đột ngột thế?”

Ngô Bình: “Ông ơi, cháu đến đón mọi người về nhà mới. Không lâu nữa, thế giới của người tu hành sẽ nối liền với thế giới của chúng ta, đến lúc ấy sẽ có rất nhiều nguy hiểm”.

Lý Vân Đẩu trầm mặc một lát rồi nói: “Tiểu Bình, ông không đi được”.

Ngô Bình ngẩn ra hỏi: “Tại sao ạ?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi