THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2856

Hoa Giải Ngữ: “Long chủ, nghe nói chúng ta phải trấn thủ ở huyện Long Khánh ạ?”

Ngô Bình: “Ừm, vì thế nhiệm vụ này rất quan trọng, hơn nữa còn cực kỳ nguy hiểm. Thư ký Hoa, cô hãy nói tình hình của Long Khánh cho mọi người biết nhé”.

Hoa Giải Ngữ gật đầu, cô ấy đã chuẩn bị xong xuôi hết rồi, vì thế nhanh chóng mở một đoạn video lên rồi giới thiệu với mọi người về Long Khánh.

Bốn mặt của huyện này ráp núi, ở giữa là một bình địa không quá lớn, dân số khoảng năm trăm nghìn người, trong đó phần lớn người dân sống trong bình địa.

Sau khi xem xong, Ngô Bình hỏi: “Cô nói luôn về sách lược hành động của bên trên đi”.

Hoa Giải Ngữ: “Ý của bên trên là không cho các tu sĩ tà đạo và ma đạo tiến vào Long Khánh. Các tu sĩ bình thường vào Thiên Kinh cũng phải đăng ký và ghi rõ mục đích tới đây và khi nào sẽ rời đi. Nếu ở lại lâu thì phải làm giấy phép tạm trú”.

Ngô Bình cau mày: “Các tu sĩ này đã quen thói tự tung tự tác rồi, e là họ sẽ không phối hợp đâu”.

Đúng lúc này, Ngô Bình đã nhận được điện thoại của Viên Khắc Hiếu: “Long chủ, cậu đến kho của nhà nước để nhận đồ đi”.

Ngô Bình: “Nhận đồ ư?”

Viên Khắc Hiếu: “Vì Thiên Long nhận nhiệm vụ trấn thủ Long Khánh nên tôi đã xin được cho cậu cơ hội vào kho của nhà nước để lấy một trăm món đồ”.

Ngô Bình: “Chỉ có một trăm thôi à?”

Viên Khắc Hiếu: “Thế là nhiều rồi, ai được nhiều nhất thì 200, còn không thì chỉ vài chục món thôi. Long chủ, cậu mau chân lên, chỉ còn một tiếng nữa là kho của nhà nước mở cửa rồi”.

Ngô Bình: “Được, tôi đến ngay”.

Anh nói với Linh Hy: “Linh Hy, chúng ta đến kho của nhà nước đi!”

Sau đó, cả hai lên đường ngay.

Nơi này không giống ngân hàng nhà nước bình thường, mà đã tồn tại vài nghìn năm. Từ thời Tần đến nay, nơi này đã cất giữ biết bao vật quý hiếm. Trước kia, chỉ có tu sĩ nhận nhiệm vụ mới được vào đây thôi.

Sau này, Ngô Bình mới biết thật ra các triệu đại chỉ có quyền sử sụng, chứ không được quản lý nơi này. Kho của nhà nước do một gia tộc cổ xưa quản lý, chỉ khi gặp chuyện thật sự quan trọng thì nhà nước mới điều động đồ đạc ở đây.

Nơi này không nằm ở một vị trí nhất định, mà ở một Động Thiên do gia tộc kia quản lý. Hiện giờ, lối vào của kho ở ven hồ của đại học Hoa Thanh.

Hiện tại, có hơn một trăm người đang ở đây, người có tu vi thấp nhất cũng là Chân Quân.

Còn tu sĩ ở cảnh giới Địa Tiên thì có sơ kỳ, Chân Nhân, Chân Quân, Địa Quân, Tiên Tôn. Bây giờ, Ngô Bình mới ở tầng thứ ba cảnh giới Địa Tiên – Thần Biến nên mới chỉ được gọi là Chân Nhân.

Chỉ khi tiến vào cảnh giới Thần Biến mới được gọi là Chân Nhân là bởi quá trình tiến vào cảnh giới này giúp tu sĩ có thêm các khả năng như pháp thuật hoặc các tài năng dị bẩm.

Nhờ lò thần Ngạo Thiên mà Ngô Bình tiến vào cảnh giới này một cách dễ dàng và đã có thêm nhiều khả năng, hơn nữa còn là những khả năng rất mạnh.

Đương nhiên anh mới vừa vào cảnh giới Thần Biến, sau này sẽ còn có nhiều tài năng hơn nhờ tu luyện Thần Ma Cửu Biến, một khi được như vậy thì các tu sĩ bình thường khác sẽ không thể so bì với anh được.

Anh vừa đáp xuống ven hồ thì đã có một tu sĩ Chân Quân gần đó lạnh giọng nói: “Ra chỗ khác!”

Ngô Bình nhìn người đó rồi nói: “Anh là cái thá gì mà ra lệnh cho tôi?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi