THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2898

Hiện tại, có một cô gái đang đứng trên đó, cô ấy rất xinh, khí chất thì cao quý, cô gái cười nói: “Thưa các vị, buổi đấu giá hôm nay chuẩn bị bắt đầu. Chủ yếu chúng ta sẽ đấu giá đan dược và dược liệu. Sau đây, chúng ta sẽ bắt đầu với món đầu tiên”.

Có người mang một cái hộp ngọc tới, bên trong có một viên đan dược to như hạt đào, có hai vầng sáng hình rồng uốn quanh phía trên đan dược, trông chúng sống động như rồng thật.

Cô gái nói: “Đây là mọt viên Long Tinh Đan, được luyện thành từ tinh khí của hai con chân long cùng nhiều dược liệu quý khác. Uống đan dược này vào thì sẽ có được sức mạnh của rồng”.

Có người nói: “Tỉ lệ hấp thu của Tinh Long Đan vốn thấp mà, cơ thể người sao có thể so với rồng được, uống đan dược này vào cùng lắm chỉ hấp thu được một chút dược lực thôi. Vì thế tuy đan dược này có công dụng phi phàm, nhưng thật ra lại vô dụng với hầu hết các tu sĩ”.

Cũng có người nói: “Đó là do tư chất của anh kém, nếu là Nhân Vương hay Nhân Hoàng có thể chất mạnh mẽ thì uống vào xong, có thể hấp thu được một nửa hay thậm chí là toàn bộ dược lực luôn”.

Một người khác cười lạnh nói: “Thế anh là Nhân Vương hay Nhân Hoàng?”

Người kia không nói gì nữa, trên đời có rất ít Nhân Vương, còn Nhân Hoàng thì hình như chưa từng xuất hiện.

Cô gái nói: “Mọi người nói đều có lý, đây là đan dược mà một gia tộc đan dược của thời thượng cổ luyện chế cho Nhân Hoàng, vì thế đúng là nó thích hợp nhất với Nhân Hoàng. Đương nhiên, ở đây hiện giờ không có Nhân Vương hay Nhân Hoàng nào. Tuy nhiên, dù chỉ hấp thu được một chút sức mạnh từ đan dược thì nó cũng giúp ích rất lớn cho chúng ta phải không ạ?”

Sau đó, cô ấy công bố giá: “Một viên Long Tinh Đan đế phẩm có giá khởi điểm là một triệu tiền báu, mỗi lần tăng giá ít nhất là 50 nghìn tiền báu”.

Ngô Bình có chút dao động, nhưng một triệu tiền báu thì đắt quá.

“Một triệu”, lập tức có người ra giá.

“Một triệu 50 nghìn”, người khác lên tiếng.

Cứ thế, giá của viên đan dược đã được đẩy lên cao, từ một triệu thành một triệu rưỡi.

Ngô Bình nhẩm tính, gộp cả hơn một triệu anh lấy được ở nhà họ Nguỵ thì hiện giờ anh đang có khoảng hơn một triệu sáu tiền báu.

“Long Tinh Đan này có tác dụng với mình hơn gấp một trăm lần người khác, mua cũng không sợ hố”, anh cắn răng rồi trả giá: “Một triệu năm trăm năm mươi nghìn”.

Đây đã là một con số rất cao rôi, hiện trường im lặng, không còn ai ra giá tiếp nữa.

Cô gái mỉm cười nói: “Chúc mừng anh đã đấu giá được một viên Long Tinh Đan. Phí giao dịch là 100 nghìn nên tổng cộng của anh hết một triệu sáu trăm năm mươi nghìn tiền báu”.

Ngô Bình tiếc đứt ruột, vì trả xong tiền mua viên đan dược này thì anh không còn bao nhiêu tiền báu nữa.

Anh cho tiền vào tài khoản rồi chuyên cho bên đấu giá, khi ấy có tia sáng loé lên, viên Long Tinh Đan đã xuất hiện trước mặt Ngô Bình.

Anh cầm viên đan dược lên thì thấy bên trong nó chưa sức mạnh rất đáng sợ, với thực lực của anh hiện giờ thì chỉ miễn cưỡng uống được nó thôi.

“Đan dược mạnh quá, trình độ của thầy luyện đan này chắc chắn hơn mình”, anh vô cùng khâm phục.

Sau khi tiêu hết cả đống tiền, Ngô Bình đã thoát khỏi mạng Tiên.

Anh vừa thoát ra thì điện thoại nhận được một tin nhắn: “Bạn mình ơi, cậu đến nước Mễ rồi à?”

Ngô Bình thấy tên người gửi rất quen, anh nghĩ lại một lát thì mới nhớ ra đây là bạn học thời cấp hai của mình.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi