THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2935

Đúng lúc này, có hai người đàn ông bước vào, trông cách họ ăn mặc không giống người bình thường. Sau khi ngồi xuống thì họ chẳng nói tiếng nào, nhưng Ngô Bình biết họ đang âm thầm trao đổi.

Ngô Bình nghe được cuộc đối thoại riêng của hai người đó. Một trong hai bảo rằng: “Quốc vương của nước Ngô đã đồng ý với kế hoạch của chúng ta rồi. Sắp tới chúng ta phải có hành động thôi!”

Người nọ bảo: “Tài nguyên phía trên đưa cho chúng ta có hạn. Muốn làm nước Ngô rối loạn thì phải mượn sức đánh sức, để thế lực của Huyền Hoàng Môn can thiệp vào. Như vậy chúng ta mới có thể ngư ông đắc lợi”.

Một người khác tiếp lời: “Đúng thế, đây là cách làm trước nay của chúng tôi, hiệu quả rất cao. Phía trên muốn biến đại thế giới Huyền Hoàng thành một sự kiện mang tính cột mốc tiến hành triển khai hoạt động. Nếu chúng ta hoàn thành chuyện này thì chắc chắn sẽ lập công lớn”.

“Tiếc là bây giờ Tiên Đình vẫn chưa muốn các thế lực xâu xé nhau. Nếu không thì chúng ta chẳng cần vất vả thế này, cứ dẫn binh chiếm nước Ngô luôn là được”.

“Cách làm này quá kém. Chờ đến khi Tiên Đình muốn làm thì đại cục đã định cả rồi”.

Ngô Bình thầm nghĩ, phía muốn tính kế Thiên Địa kiếm tông là Tiên Đình ư? Không phải các quốc gia này đều chịu hai tầng quản lý của Tiên Đình và Thiên Địa kiếm tông sao?

Anh âm thầm hỏi Lưu Dịch Phong: “Chắc hẳn Tiên Đình cũng có ý đồ với các quốc gia này?”

Lưu Dịch Phong nhẹ nhàng đáp: “Dĩ nhiên rồi. Lúc nào Tiên Đình cũng muốn kiểm soát toàn diện đại thế giới Huyền Hoàng, mà muốn nắm giữ cả đại thế giới thì phải nắm giữ các quốc gia và thế lực này trước. Tông chủ đã nói từ lâu, nếu không có gì bất ngờ, Thiên Địa kiếm tông sớm muộn cũng phải rời khỏi đại thế giới Huyền Hoàng”.

Ngô Bình hơi ngạc nhiên: “Tông chủ từng nói vậy ư?”

Lưu Dịch Phong trả lời: “Đúng thế, vì tông chủ nhận thấy Tiên Đình sẽ không dừng bước ở tình trạng hiện tại, chắc chắn sẽ đòi hỏi nhiều hơn”.

Ngô Bình hỏi: “Nói thế nghĩa là trước đây đại thế giới Huyền Hoàng không chịu sự kiểm soát của Tiên Đình?”

Lưu Dịch Phong đáp: “Ừm. Khoảng năm trăm năm trước, thế lực của Tiên Đình mới dần dần thâm nhập. Thật ra phía phản kháng Tiên Đình dữ dội nhất là Huyền Hoàng Môn. Huyền Hoàng Môn thuộc thế lực siêu cấp, nghe nói môn chủ Huyền Hoàng Môn đã trở thành Bán Bộ Kim Tiên, nên Tiên Đình cũng không dám ép buộc vị ấy quá mức”.

Ngô Bình bảo: “Nói vậy thì Thiên Địa kiếm tông càng nguy hiểm. Nếu tôi là Tiên Đình, chắc chắn sẽ giành Thiên Địa kiếm tông trước rồi mới mưu tính đến Huyền Hoàng Môn”.

Lưu Dịch Phong nói: “Chính vì vậy, tông chủ mới đích thân dẫn người đến Hạ Giới để chừa đường lui. Nhỡ một ngày nào đó không thể ở lại đại thế giới Huyền Hoàng nữa, ít nhất chúng ta có thể dừng chân ở Hạ Giới, như thế sẽ được hoà hoãn”.

Ngô Bình cảm thán: “Không ngờ Tiên Giới lại phức tạp như vậy”.

Thức ăn được mang lên. Cả hai ăn vài miếng, Ngô Bình thấy thức ăn ở đây rất ngon.

“Hằng năm Thiên Địa kiếm tông chúng ta thu được không ít tiền từ những quốc gia này nhỉ?”

Lưu Dịch Phong đáp: “Thật ra cũng không nhiều, thu nhập hằng năm không đến hai mươi triệu tiền báu. Trên thực tế, thu nhập chính thật sự của Thiên Địa kiếm tông là những tài nguyên đứng tên chúng ta, và các tài nguyên lấy được bằng cách thôn tính các thế lực khác. Ví dụ như dạo trước chúng ta thôn tính Thục Sơn kiếm phái của Tiên Giới nên đã lấy được không ít tài nguyên đấy”.

Ngô Bình hỏi: “Thục Sơn của Tiên Giới. Thôn tính họ, Tiên Đình không có phản ứng gì sao?”

Lưu Dịch Phong cười bảo: “Dĩ nhiên là có. Nhưng sự đã rồi, Tiên Đình cũng hết cách. Những chuyện tương tự thường xảy ra, Tiên Đình đa phần cũng chỉ mắt nhắm mắt mở bỏ qua. Dù sao sức mạnh của họ có hạn, không thể kiểm soát tuyệt đối từng khu vực”.

Ông ta nói tiếp: “Thật ra tài nguyên lớn nhất chính là ba tỷ người dưới sự kiểm soát của chúng ta. Hằng năm đều có một lượng lớn thanh niên gia nhập Thiên Địa kiếm tông, trong đó sẽ luôn sản sinh ra một số thiên tài. Chỉ có như vậy, Thiên Địa kiếm tông mới có thể duy trì sự hùng mạnh, không bị kẻ khác nuốt chửng”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi