THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 3036

Người đàn ông to béo cảm thấy tuyệt vọng, nếu chỉ được làm việc tốt thì ông ta kiếm tiền kiểu gì?

Ngô Bình hỏi: “Cái Bang này của ông có bao nhiêu người?”

Người đàn ông: “Tôi có hơn mười nghìn anh em”.

Ngô Bình thấy hơi bất ngờ, hơn mười nghìn người thì là một môn phái lớn rồi, anh hỏi tiếp: “Ông có biết có chỗ nào xuất hiện lò luyện không?”

Nghe thấy Ngô Bình nhắc đến lò luyện, người đàn ông hào hứng nói: “Thượng tiên, hôm qua có người sai tôi đi hóng chuyện này. Tôi đã dặn các anh em bên dưới nếu ai có phát hiện gì thì phải về bẩm báo luôn rồi”.

Ngô Bình gật đầu, sau đó lấy 100 nghìn tiền bùa ra ném cho ông ta: “Đây là 100 nghìn tiền bùa, đổi ra được năm tỷ tiền long, đủ để ông tiêu xài rồi. Nếu ông biết tin tức gì về lò luyện thì hãy bóp nát ngọc phù này, khi ấy tôi sẽ trọng thưởng cho ông”.

Người đàn ông mừng rỡ, bao ngày qua ông ta cướp bóc của nhiều người, nhưng cũng chỉ gom được mấy chục triệu thôi. Nhưng Ngô Bình cho ông ta những năm tỷ, thế thì ông ta cần gì đi cướp nữa? Cứ cố gắng làm việc cho vị đại gia này thôi.

Ngô Bình hỏi: “Giờ Giang Nam có Tổng đốc không?”

Người của Cái Bang có thông tin rất nhanh nhạy, người đàn ông đáp: “Mới có một Tổng đốc đến, nghe đâu cũng có lai lịch lắm, diện tích quản lý của Tổng đốc này rất lớn, ngoài ra Giang Nam ra, còn có nhiều nơi nữa”.

Trong lúc họ nói chuyện thì bầu trời bên ngoài chợt tối sầm, Ngô Bình vội chạy ra ngoài xem thì thấy có một con sói khổng lồ màu đen ở trên trời, nó đang đánh nhau với một tu sĩ. Một người một sói đánh nhau đến trời đất quay cuồng.

Đột nhiên người kia tung ra một chưởng, con sói nhanh chóng né đi, làm chưởng ấn rơi thẳng xuống đất, bên dưới chính là khu dân cư đông đúc, nếu cứ để thế này thì sẽ có rất nhiều người chết.

Ngô Bình nổi giận rồi tung một chưởng lên cao, anh đã thi triển Như Lai Thần Chưởng. Một chưởng ấn khổng lồ tấn công lên cao, bàn tay và chưởng ấn va chạm rồi nổ tung.

Cả người và sói đều tỏ vẻ kinh hãi rồi gào lên: “Xin tha mạng!”

Song đã muộn, Ngô Bình tức vì họ dám coi mạng người như cỏ rác nên đã tung một chưởng giết cả hai luôn.

Uỳnh!

Người kia tung ra một pháp khí hộ thân, nhưng tiếc là vừa phản kháng lại thì pháp khí đã vỡ nát. Con sói gầm lên rồi phóng nguyên thần ra, định chặn đòn tấn công.

Đoàng!

Cơ thể của con sói nổ tung, còn đối thủ của nó là con người kia cũng mất mạng.

Không ít tu sĩ dưới mặt đất đã chứng kiến cảnh này, ai nấy đều rất hoảng hốt.

“Con sói kia với Tiêu Cuồng Ba đều là cao thủ có số có má đấy, vậy là lại bị cùng một người giế t chết tại chỗ, ai ra tay thế nhỉ?”

Bang chủ Cái Bang trông thấy cảnh này thì sợ đến run bần bật, say đó quỳ xuống đất.

Đúng lúc này, có một pháp thân nguyên anh to lớn xuất hiện trên không trung rồi gầm lên: “Kẻ nào giết cháu ta?”

Các tu sĩ trông thấy người đó thì bàn tán: “Tông chủ Tiêu Nộ Vân của Tiêu Môn kìa! Người này đến cảnh giới Thiên Tiên rồi đấy, có kịch hay xem rồi đây”.

Ngô Bình giậm chân rồi bay lên cao, đứng trước mặt Tiêu Nộ Vân.

Tiêu Nộ Vân vốn đang vô cùng giận dữ, nhưng khi cảm nhận được khí tức mạnh mẽ của Ngô Bình thì chợt tái mặt, sau đó chắp tay rồi run giọng nói: “Là cậu đã giết cháu trai của tôi ư?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi