Chương 3066
Tuy có ba trăm nghìn nhưng Lý Niệm Tổ từ bé đến lớn không hề nhận được sự săn sóc yêu thương. Vì biết chuyện này, anh mới dè bỉu lời của Ngô Liên Thắng.
Sắc mặt của Ngô Liên Thắng rất khó coi: “Thằng khốn, làm sao cậu biết chuyện ba trăm nghìn?”
Ngô Bình nói: “Ngô Liên Thắng, tôi niệm tình bố nên mới đến nhắc nhở các người. Nếu đã không biết điều, vậy thì đành chịu!”
Dứt lời, anh xoay người đi thẳng. Bà lão ở đằng sau nhổ toẹt nước bọt xuống đất, mắng nhiếc: “Đồ súc vật chết tiệt! Tôi nhổ vào! Nhìn thấy nhà chúng ta phất lên nên muốn đến hưởng lợi đây mà, mơ đi! Tôi thà bố thí cho ăn xin cũng không cho nó!”
Cách nhà họ Ngô không xa có một quán trà. Ngô Bình tìm được một chỗ ngồi gần cửa sổ, giao trà Tiên cho nhân viên phục vụ, bảo cậu ta đi pha một ấm.
Anh có thể nhìn thấy tình hình nhà họ Ngô qua cửa sổ.
Ngồi uống trà, anh đăng nhập mạng Tiên. Lâu rồi anh chưa lên mạng, thấy có rất nhiều người nhắn tin cho mình, họ đều mong anh có thể luyện chế đan dược mới, có người còn cung cấp cả phương thức luyện đan nữa.
Anh nhìn sơ qua, bảo Tiên Nhi sắp xếp những tin tức này lại rồi viết ra một danh sách.
Sắp xếp xong, anh nói: “Tiên Nhi, tìm giúp tôi xem có ai bán đấu giá đan dược thượng cổ không”.
Đan dược thượng cổ, dường như tu sĩ ngày nay không thể dùng được, nhưng thể chất của anh mạnh mẽ, có thể chịu được.
Một lát sau, Tiên Nhi đã liệt kê ra hơn chục buổi bán đấu giá, anh xem hết một lượt, trong đó có một buổi đấu giá thu hút được sự chú ý của anh.
Chỗ này đấu giá một loại đan dược thượng cổ tên là Long Lực Đan. Dùng đan dược này có thể tăng cường thêm sức mạnh bằng sức một con rồng. Tổng cộng có sáu viên Long Lực Đan được bán đấu giá cùng nhau, giá khởi điểm lên đến mười hai triệu tiền báu!
Buổi đấu giá chưa bắt đầu, người chủ trì còn đang giới thiệu chi tiết về đan dược, nghe ông ta nói xong, Ngô Bình đã quyết định phải mua cho bằng được sáu viên đan dược này!
“Đấu giá bắt đầu!”
“Mười hai triệu”.
“Mười ba triệu!”
“Mười bốn triệu!”
Lần này cạnh tranh cực kỳ khốc liệt, chẳng mấy chốc mà giá đã lên đến hai mươi triệu, rồi sau đó ba mươi triệu.
Sau khi lên đến ba mươi triệu, chỉ còn lại hai người tiếp tục cạnh tranh. Lúc này Ngô Bình mới gia nhập đấu giá.
“Ba mươi hai triệu”, anh nói.
“Ba mươi ba triệu”, một người khác theo sát không buông.
Sau vài lượt, giá đã lên đến ngưỡng bốn mươi triệu. Cuối cùng đối phương đã hơi không chống đỡ nỗi, do dự rất lâu mới nói: “Bốn mươi mốt triệu”.
“Bốn mươi hai triệu”, Ngô Bình phải mua cho bằng được, dù giá có lên đến trăm triệu thì anh cũng phải lấy Long Lực Đan này về.
Cuối cùng đối phương đã từ bỏ, tài khoản của anh bị rút bốn mươi hai triệu. Cùng lúc đó, một đạo ánh sáng vụt qua, trước mặt anh xuất hiện một bình đan dược.
Anh vội mở bình đan dược, lấy ra một viên Long Lực Đan để quan sát. Không hổ danh là đan dược thượng cổ, bề mặt của viên đan dược này có thần quang hình con rồng, trông có vẻ phi phàm!
Anh suy nghĩ một lát rồi lập tức dùng một viên.