THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 3106

Ngô Bình cười nói: “Bà có năng lực biến hình, chỉ là bà vẫn không biết thôi, nào, tôi dạy cho bà!”

Anh vươn tay nhấn vào đầu bà lão, sau đó, gương mặt bà lão chợt nhăn lại, cả người đều thay đổi.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, bà lão trở thành một mỹ nữ hai mươi tuổi, hơn nữa làn da sần sùi bên ngoài cũng tróc xuống, để lộ làn da màu lam nhạt.

Ngô Bình cầm gương đưa cho bà ấy xem, anh nói: “Xem thử, đây là bà của hiện tại”.

Bà lão kinh ngạc hô lên: “Sao tôi lại thành ra như vậy?”

Ngô Bình: “Từ từ sẽ quen”.

Sau đó anh lấy ra một cuốn sách rồi đưa cho bà lão: “Đây là căn bản nhập môn tu hành do chính tôi biên soạn, bà mang về đọc thử, luyện từ từ, sẽ có lợi”.

Bà lão rất cảm kích, liên tục nói cảm ơn.

Tiếp theo, người bệnh thứ hai ngồi xuống.

Đây là một người thiếu niên, giữa trán anh ta có một cục bướu màu đỏ, to chừng đầu ngón cái, vừa chạm đã đau. Anh ta cũng tìm rất nhiều bác sĩ, đều không thể chữa trị.

Ngô Bình nhìn cục bướu, đột nhiên bật cười, hỏi: “Cậu tên gì?”

Thiếu niên: “Bác sĩ, tôi tên Phạm Cửu Lực”.

Ngô Bình: “Cửu Lực, cậu dùng hết sức đánh một quyền xem”. Nói rồi, anh vươn bàn tay trái ra.

Phạm Cửu Lực do dự nói: “Bác sĩ, sức tôi khá mạnh, liệu có làm anh bị thương không?”

Ngô Bình: “Không cần lo lắng, đánh bị thương thì tôi không trách anh”.

Phạm Cửu Lực cũng gật đầu, đánh một quyền vào bàn tay Ngô Bình, Ngô Bình khẽ di chuyển tay, tránh để bị thương Phạm Cửu Lực.

Anh gật đầu: “Sức lực rất lớn, tình huống này của cậu là bởi vì không biết cách dẫn dắt chân khí trong thân thể”.

Phạm Cửu Lực: “Trong thân thể tôi giống như một con chuột đang chạy loạn vậy, là chân khí sao?”

Ngô Bình: “Đúng vậy, bây giờ tôi giúp cậu đưa chúng vào kinh mạch, thuận tiện giúp cậu mở ra linh khiếu trong toàn bộ cơ thể, được không?”

Thiếu niên gật đầu: “Cảm ơn bác sĩ”.

Ngô Bình: “Quá trình có chút đau đớn, cậu phải nhẫn nhịn”.

Thiếu niên cắn răng: “Tôi không sợ!”

Ngô Bình lập tức thi triển chiêu thức cưỡng ép chân khí hỗn loạn trong thân thể thiếu niên quay về đúng vị trí, sau đó đả thông linh khiếu, dẫn dắt chân khí vận hành.

Tuy thiếu niên kêu la thảm thiết, nhưng vẫn cắn răng kiên trì giữ cơ thể không động đậy.

Mấy phút sau, khối u sau gáy dần dần biến mất, hiển nhiên bên trong nó là chân khí, chân khí quay về vị trí, tự nhiên nó cũng sẽ biến mất.

Sau khi chân khí hồi phục thì lại vận hành, toàn thân thiếu niên thông suốt, cảm giác được trong người đầy sức lực, có một luồng khí thế như kinh thiên động địa.

Ngô Bình rất hài lòng, nói: “Không ngờ tư chất cậu lại tốt vậy, không tu luyện cũng có thể tự sản sinh ra chân khí, điều này chứng tỏ cậu là thiên tài tu hành. Cậu có muốn học cách tu luyện cao hơn để trở thành Tiên Nhân không?”

Phạm Cửu Lực vui mừng, trong lòng phấn khởi, vội quỳ xuống dưới đất nói: “Tôi đồng ý! Xin anh hãy dạy cho tôi!”

Ngô Bình đưa cho thiếu niên phương thức liên lạc: “Cậu quay về thương lượng với người nhà chút, sau đó liên lạc với tôi. Khi tu luyện với tôi, có thể cậu sẽ không được gặp người nhà một khoảng thời gian dài”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi