THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 3113

Ngô Bình: “Anh thầm niệm toàn bộ đi”.

Người này lập tức thầm niệm bốn đoạn kinh văn, chúng lần lượt là Luyện Ma Kinh, Quang Minh Kinh, Lôi Kinh và Đoàn Long Kinh. Ngô Bình nghe xong thấy thật kỳ diệu, anh nói: “Bây giờ tôi giúp anh trừ ma nhé”.

Nói xong anh kích hoạt tâm kinh, bỗng chốc, thần hồn của cả hai cùng chấn động, tà ma nhập vào người chàng trai kia vô cùng thống khổ, nó lập tức muốn trốn chạy.

Nhưng sau đó anh lại thi triển Quang Minh Kinh, tà ma kia bỗng kêu lên một tiếng thảm thiết rồi tan biến.

Tâm kinh và Quang Minh Kinh này rất thần kỳ, chỉ là người này không có tu vi gì, chỉ là một người phàm nên không có uy lực. Nhưng Ngô Bình thì khác, nguyên thần của anh mạnh mẽ, chỉ cần thi triển một chút thôi thì tà ma đó đã không chịu nổi rồi.

Ngắt kết nối linh hồn, Ngô Bình cười nói: “Vừa nãy tôi đã cho anh một tạo hoá, sau khi về nhà anh có thể thử tu luyện. Đây là căn bản tu hành mà tôi đã biên soạn, anh tu luyện cho tốt nhé”.

Chàng trai cảm ơn rối rít rồi lui ra ngoài, trợ lý đứng bên hỏi: “Bác sĩ Ngô, sao anh ta lại bỗng dưng biết một đoạn kinh văn vậy?”

Ngô Bình nói: “Trên đời này có rất nhiều thứ bất diệt, chúng nó có linh tính, có thể tồn tại ở những hình thức khác nhau. Những đoạn kinh này là những thứ đỉnh của đỉnh, cộng hưởng với thiên đạo, có thể tồn tại rất rất lâu. Đồng thời do cơ duyên trùng hợp, được người kia học được. Thế nên anh ta chỉ là một người trung gian truyền đạt kinh văn thôi”.

Trợ lý đăm chiêu, tuy không hiểu lắm, nhưng cũng ngại hỏi tiếp.

Tan làm, anh trở về biệt thự số một vịnh Bạch Long. Anh vừa về chưa bao lâu thì nước Thiên Mông cũng đã cử sứ giả tới.

Sứ giả là một người đàn ông trung niên râu ria xồm xoàm, dẫn theo hai tuỳ tùng. Ông ta mang theo rất nhiều lễ vật, thuyết phục hết mức, hy vọng Ngô Bình có thể rộng lượng bớt lại chút ít tiền.

Nhưng Ngô Bình quyết tâm muốn công chúa Thiên Mông biết điều, thế nên từ chối mọi lời mặc cả. Cuối cùng, sứ giả kia bất lực nói: “Nếu đã vậy thì thưa cậu, vua của chúng tôi quyết định từ bỏ công chúa Thiên Mông, từ nay trở đi, để cô ấy làm người hầu của cậu ạ”.

Ngô Bình nghe thế thì ngẩn người, gì cơ, mới thế đã từ bỏ rồi á?

Anh rất muốn nói đưa một tỷ cũng được, nhưng sứ giả đã bỏ đi mà đầu không thèm ngoảnh lại.

Công chúa Thiên Mông sững sờ, bỗng ngồi bệt xuống đất khóc nức nở, cảm giác bị phụ vương vứt bỏ thật đau khổ.

Ngô Bình thấy khó chịu, anh cần tiền chứ cần cô gái mất não này làm gì? Anh lạnh lùng nói: “Đừng khóc nữa, còn khóc nữa tôi vứt cô vào lò luyện Minh Thần luyện thành đan dược bây giờ”.

Quả nhiên công chúa Thiên Mông nín khóc ngay, cô ta đáng thương nhìn Ngô Bình: “Tôi sai rồi, xin anh hãy tha cho tôi”.

Ngô Bình cười khẩy: “Lúc cô tìm người gây chuyện với tôi sao không nghĩ có ngày này? Tha cho cô là chuyện không thể nào. Từ bây giờ cô là người hầu của tôi, đi đi, đi quét dọn vệ sinh cho tôi!”

Thật ra công chúa Thiên Mông này rất xinh đẹp, từ nhỏ đã được nuông chiều nhưng bây giờ lại chẳng ngang ngược tí nào, Ngô Bình bảo cô ta làm việc thì cô ta ngoan ngoãn làm việc. Còn những tuỳ tùng của cô ta thì trở thành người chăm vườn, người chạy vặt, đầu bếp… đều có nhiệm vụ cả.

Đêm xuống, Ngô Bình mệt nhọc cả ngày ngồi xuống tĩnh tu, thầm niệm tâm kinh, niệm được vài lần thì anh cảm thấy tâm linh được gột rửa sạch sẽ.

Sau đó anh lại niệm Quan Minh Kinh, quanh thân phát ra vầng sáng chói lọi.

Sau đó anh niệm Lôi Kinh. Khi niệm Lôi Kinh này, quanh thân sẽ lập loè sấm chớp, mây dông mù mịt trên trời, uy lực khiếp người. Sấm chớp này có công hiệu tôi luyện thể phách.

Còn sau khi niệm Đoàn Long Kinh thì sẽ sinh ra một hiệu quả rất thần kỳ. Nó dùng để luyện hình, luyện thần, nhưng mỗi lần niệm tác dụng rất nhỏ, cần phải niệm liên tục, tích luỹ từng ngày từng tháng mới được.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi