THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 3123

Ngô Bình kinh ngạc: “Thì ra là Dược Tổ, tại hạ đã ngưỡng mộ từ lâu. Nhưng không biết Dược Tổ giờ đang ở đâu?”

Mục Vũ thở dài đáp: “Chủ nhân bị Đại Thiên Tôn của Tiên Giới trấn áp, muốn ông ấy ở đó phục vụ cho Tiên Đình nhưng chủ nhân tôi cao ngạo như vậy, làm gì có chuyện ông ấy đồng ý?”

Ngô Bình: “Nói vậy, Dược Tổ vẫn đang bị nhốt ở Tiên Đình?”

Mục Vũ gật đầu đáp: “Đúng vậy, đã rất nhiều năm rồi. Có điều hình như gia chủ của tôi sớm đã có linh cảm nên mấy trăm năm trước đã tạo nên cái động tiên này, còn nói phải đào tạo truyền nhân”.

Ngô Bình tò mò hỏi: “Động tiên này bí mật như vậy, có lẽ cũng không nhiều người tới nhỉ?”

Mục Vũ đáp: “Gia chủ nhà tôi đã dùng pháp chỉ để những người có tư chất tốt ở gần đây đều tới được đây. Cậu có thể tới đây cũng là do pháp chỉ của chủ nhân”.

Ngô Bình như thể ngẫm nghĩ gì đó, anh hỏi: “Tôi thấy hình như còn hai cánh cửa nữa, cửa đó là gì vậy?”

Mục Vũ: “Gia chủ của tôi có hai người bạn già, họ là Vu Tổ và Huyết Tổ”.

Ngô Bình trợn mắt kinh ngạc: “Vu Tổ và Huyết Tổ?”

Mục Vũ: “Đúng đó, Vu Tổ hiểu rõ muốn thành công trên con đường Vu Đạo thì không thể không dùng tới đan dược bổ trợ. Huyết Tổ cũng tương tự, cho nên họ đã hợp nhất truyền thừa của mình với truyền thừa của Dược Tổ. Nếu cậu có được truyền thừa của Dược Tổ thì cũng sẽ có được truyền thừa của Vu Tổ và Huyết Tổ”.

Ngô Bình gật đầu, sau đó bước tới bên cạnh một lò luyện. Đầu tiên anh mở mắt thấu thị quan sát một lát thì phát hiện ra loại đan dược trong lò đang ở giai đoạn đầu của Đan Biến.

Đan Biến là giai đoạn quan trọng nhất trong luyện đan, cần phải kết hợp các thành phần có công hiệu của dược liệu theo một trình tự phù hợp thì mới đạt được kết quả mong muốn.

Đan Biến cũng vô cùng phức tạp, ví dụ mười loại dược liệu nhưng có tới hàng trăm nghìn kiểu biến hoá. Có kiểu biến hoá cực nhanh, chưa tới một phần nghìn giây, nhưng có những loại lâu hơn thì cần một vài giây. Nhiều kiểu biến hoá như vậy nên cần phải kiểm soát trình tự và liều lượng dược liệu cực chuẩn xác. Cho nên việc luyện đan mới khó như vậy, đan sư mới ít như thế.

Lò đan này Ngô Bình không biết tên và cũng không biết trình tự đúng để phối dược liệu. Cho nên để phán đoán những việc này là cực khó, đến anh cũng phải cau mày lại.

Hai tay anh đặt lên lò luyện đan, mắt nhìn chăm chú, cứ đứng như vậy hơn một tiếng đồng hồ.

Mục Vũ cười hỏi: “Thế nào? Có phải là cực kỳ khó không? Muốn bỏ cuộc hả? Nếu giờ cậu muốn bỏ cuộc thì tôi có thể tặng cậu một ít dược liệu quý rồi tiễn cậu đi khỏi đây”.

Ngô Bình không đáp lời, bởi anh đang bận tính toán các khả năng Đan Biến. Việc này đòi hỏi sự hiểu biết sâu sắc về dược tính cũng như về Đan Đạo.

Thế nhưng, dược tính thiên biến vạn hoá nếu chỉ dựa vào việc tính toán trên lý thuyết thì rất khó tìm ra tổ hợp hiệu quả nhất.

Thêm một lúc lâu, anh mỉm cười nói: “Tôi biết Dược Tổ muốn dạy tôi điều gì rồi”.

Mục Vũ ngạc nhiên hỏi: “Ồ? Chủ nhân muốn dạy cậu điều gì vậy?”

Ngô Bình: “Quá trình Đan Biến thực ra là một trạng thái hỗn hợp, muốn cưỡng ép kiểm soát nó gần như là việc không thể thực hiện được. Cho dù là khi tôi luyện đan cũng chỉ có thể về cơ bản kiểm soát được Đan Biến. Nhưng cách làm của tôi thực ra lại không tối ưu”.

Mục Vũ: “Sau đó thì sao? Cậu học được điều gì?”

Ngô Bình: “Đan Biến không cần phải kiểm soát, chỉ cần dựa vào đặc điểm của loại đan dược cần luyện để tạo ra môi trường luyện đan tương ứng là được rồi. Lò đan này có lẽ dùng để luyện hình”.

Nói rồi, anh bắt đầu giải phóng thần niệm, tạo nên một loại trường lực phức tạp. Trường lực này được anh tạo ra từ kinh nghiệm luyện đan của mình.

Từ trường này như thể một quy luật, trật tự, khi lò đan nằm trong trường lực này thì quá trình Đan Biến từ trạng thái hỗn độn chuyển sang có trật tự. Anh không cần phải kiểm soát từng chi tiết một nhưng những phản ứng Đan Biến mà anh mong muốn vẫn xảy ra, sau cùng đạt được hiệu quả mà anh mong muốn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi