THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 3169

Một người phụ nữ khoảng hai mươi lăm tuổi, vóc người đầy đặn, rất xinh đẹp bước đến. Cô ta mặc một bộ sườn xám màu đỏ, ánh mắt lung linh nhìn Trương Tiểu Bình: “Bao nhiêu tuổi rồi? Tên là gì?”

Trương Tiểu Bình: “Mười bảy, Trương Tiểu Bình”.

Chị Lệ gật đầu: “Đi theo tôi, trước tiên thử dùng dao xem”.

Cô ta xoay người đi vào trong, Trương Tiểu Bình đi theo. Đi xuyên qua khu vực dùng bữa thì đến sau bếp. Nhà bếp rất lớn, mười mấy đầu bếp và phục vụ đang bận rộn ở đây.

Có một cái bàn ở sát gần phía sau, trên đó có đặt nửa con lợn.

Chị Lệ: “Công việc của cậu là tách xương và thịt thành, chặt xương sườn, xương ống, phải tách thịt ra khỏi từng bộ phận, có thể làm được không?”

Trương Tiểu Bình thầm nói chuyện này có gì khó đâu, bèn gật đầu: “Có thể”.

Chị Lệ “ừ” một tiếng: “Cho cậu nửa tiếng, cắt cho tôi xem”, nói rồi cô ta đi ra ngoài.

Trương Tiểu Bình nhìn miếng thịt lợn nặng một ,hai trăm cân trước mặt, lặng lẽ cầm dao chặt xương lên.

Chị Lệ đi ra khỏi nhà bếp, một đầu bếp cười nói: “Chị Lệ, tôi cũng phải làm việc này hai mươi phút, chị chỉ cho tên đó nửa tiếng, e là cậu ta không hoàn thành được mất”.

Chị Lệ lạnh nhạt nói: “Công việc ở quán cơm bận rộn, phải tìm một người chân tay lanh lợi, nếu không làm được trong nửa tiếng thì khỏi làm”.

Trong nhà bếp, Trương Tiểu Bình chém một dao xuống, tay cầm con dao bén nhọn, lưỡi dao trượt đi giữa miếng thịt, dễ dàng cắt ra từng thớ.

Xem ra anh rất giỏi về việc dùng dao, mấy con dao nằm trong tay anh đều được phát huy công dụng tối ưu nhất. Chưa đến mười phút mà anh gần như đã tách được thịt và xương ra xong, bước tiếp theo là chặt xương sườn thành từng miếng nhỏ, cắt miếng thịt lớn thành từng miếng nhỏ.

Công việc còn lại nhẹ nhàng hơn nhiều, chưa đến ba phút, anh đã hoàn thành xong công việc.

Lúc này chị Lệ đi vào, nhìn những miếng thịt lợn được xếp ngay ngắn trên thớt, rất hài lòng nhìn đồng hồ rồi nói: “Mười bốn phút, không tệ, cậu có thể ở lại làm việc”.

Trương Tiểu Bình hỏi: “Bà chủ, lương ở đây thế nào?”

Chị Lệ: “Lương không cố định, làm nhiều được nhiều. Chỉ cần ân hoàn thành công việc như nửa con lợn trước mặt cậu theo yêu cầu thì tôi sẽ đưa cậu năm tệ”.

Mắt Trương Tiểu Bình sáng rực, nửa con lợn đã có năm tệ, vậy một ngày chắc có thể kiếm được không ít nhỉ?

Chị Lệ nhìn anh: “Trương Tiểu Bình, trên xe còn sáu miếng thịt lớn, cậu xử lý hết cho tôi”.

Trương Tiểu Bình “ừ” một tiếng rồi lặng lẽ tiếp tục công việc.

Thời gian xử lý miếng thịt thứ hai được rút ngắn hai phút, đến khi anh làm xong miếng thịt thứ bảy cũng chưa đến mười phút, chỉ có hơn tám phút.

Khi chị Lệ nhìn thấy công việc của ngày hôm nay đã hoàn thành cũng không khỏi ngạc nhiên: “Đều là do tự cậu làm?”

Trương Tiểu Bình gật đầu: “Bà chủ, còn việc khác không?”

Chị Lệ bật cười: “Sau này không cần gọi bà chủ đâu, gọi chị Lệ là được. Bên tôi còn công việc băm nhân, băm được một trăm cân thịt thì tôi trả cậu mười đồng, cậu làm không?”

Trương Tiểu Bình đang thiếu tiền nên vội gật đầu: “Làm chứ”.

Thế là anh lại bắt đầu cắt thịt. Hai con dao cắt thực phẩm vung vẫy không ngừng phát ra âm thanh, chưa đến hai phút đã băm xong mười lăm cân thịt.

Thịt băm vừa mịn vừa đều, tốt hơn các đầu bếp khác nhiều.

Anh tiếp tục băm miếng thịt thứ hai, lần này được hai mươi cân, kết quả làm nhanh hơn, chỉ mất hai phút rưỡi đã xong.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi