THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 3244

Ngô Bình liền nói: “Không được, con phải đến núi Hỗn Độn”.

La Thiên Tướng nhìn anh: “Đồ đệ, bây giờ con vẫn chưa có tư cách vào núi Hỗn Độn, muốn lên núi thì nhất định phải đạt đến cảnh giới bất tử mới được”.

Ngô Bình dừng lại, vẻ mặt lo lắng.

La Thiên Tướng: “Tôi đã bói một quẻ, cha con có lẽ không sao cả nhưng Lữ Thuần Dương thì lại gặp nguy hiểm”.

Ngô Bình gật đầu: “Không sao thì tốt rồi, con sẽ cố bức phá nhanh nhất có thể, đến núi Hỗn Độn để tìm họ”.

La Thiên Tướng: “Vốn dĩ tôi không định nói cho con biết, chỉ là chuyện này liên quan đến cha con nên ta cũng không thể giấu. Con bình tĩnh trước đã, ta giúp con nghĩ cách”.

Ngô Bình: “Vâng, đa tạ sư tôn”.

La Thiên Tướng vỗ nhẹ lên vai anh: “Đừng lo lắng quá, con là người may mắn, người nhà con cũng sẽ được may mắn, không dễ gì có chuyện đâu. Còn nữa, chuyện quan trọng nhất là bản thân con phải lớn mạnh, con càng mạnh thì người nhà con sẽ càng an toàn. Ông trời trước giờ chỉ ức hiếp người mềm yếu, con càng mạnh mẽ thì trời sẽ càng chiếu cố đến con, con càng yếu đuối thì sẽ càng xui xẻo, ông trời sẽ càng ngược đãi con”.

Ngô Bình: “Sư tôn, đồ đệ đã hiểu rồi”.

Ngô Bình cũng biết bây giờ mình không thể làm gì được, chỉ có thể không ngừng nâng cao tu vi.

Anh cúi người xuống với La Thiên Tướng: “Sư tôn, mong sư tôn để tâm đ ến chuyện của bố con”.

La Thiên Tướng gật đầu: “Con yên tâm, ta sẽ dùng hết các mối quan hệ để nhanh chóng nghe ngóng tung tích của bố con”.

Ngô Bình: “Sư tôn, chuyện kết hôn với Thượng Quan Linh Nhi, con đã đồng ý rồi”.

Trước đó là La Thiên Tướng bảo anh đồng ý, ít nhiều gì anh cũng có chút oán trách đối phương nhưng bây giờ anh lại chủ động muốn kết hôn với Thượng Quan Linh Nhi, vì anh muốn vào Huyền Hoàng Hải, nhận được truyền thừa của Đạo Tổ, từ đó nhanh chóng nâng cao tu vi.

La Thiên Tướng: “Ừ, đại hội đấu kiếm vừa kết thúc, con có thể đính hôn với Thượng Quan Linh Nhi, đợi khi bố con bình an quay về thì các con chính thức kết hôn”.

Ngô Bình: “Sư tôn, con nhất định phải vào đại thế giới Kiếm Đạo để tìm hiểu”.

La Thiên Tướng: “Vậy là tốt nhất, đại thế giới Kiếm Đạo có truyền thừa là kiếm đạo, là thánh địa mà các kiếm tu trong thiên hạ muốn đến nhất. Nếu con có thể có thu hoạch gì ở đó, thành tựu trong tương lai chắc chắn sẽ vượt xa sư tôn. Còn ba ngày nữa, mấy ngày nay con cứ yên tâm tu luyện để giành lấy vị trí cao trong đại hội đấu kiếm”.

Ngô Bình gật đầu: “Vâng”.

Ngô Bình nói một tiếng với Thượng Quan Linh Nhi, cô ấy rời đi trước. Sắp đính hôn nên cô ấy muốn quay về chuẩn bị một chút.

Tiễn Thượng Quan Linh Nhi đi, Ngô Bình bắt đầu bế quan khổ luyện, lĩnh hội ý kiến Âm Dương mà Kiếm lão truyền cho anh. Ý nghĩa này đến từ ý nghĩa Kiếm Đạo trong Âm Dương Kiếm Cung. Anh đã lĩnh hội sơ bộ, bây giờ anh muốn tu luyện thêm về ý nghĩa Âm Dương để chuẩn bị cho đại hội đấu kiếm ba ngày sau.

Thời gian trôi qua rất nhanh, ba ngày thoáng chốc trôi qua, đến khi anh có được thu hoạch thì đã đến buổi tối trước ngày đại hội đấu kiếm.

Anh không tu luyện thêm nữa, cho bản thân nghỉ ngơi thả lòng, pha một tách trà, vừa thưởng thức trà vừa lấy một cuốn sách ra.

Cuốn sách này, anh tìm được trong kho sách ở Thiên Đạo Môn, lúc đó cứ nghĩ bất thường bèn cất đi, sau đó anh mới phát hiện trong cuốn sách này chỉ có một con mọt sách. Không biết con mọt sách đó đã gặm bao nhiêu sách, mà hễ là sách bị nó gặm thì nội dung đều được ghi lại vào trong đầu nó, nên lúc Luân Hồi Đại Kiếp anh dẫn theo con mọt sách này.

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi