THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 3284

Đại thần Côn Ngô: “Đương nhiên là được, nhưng bây giờ ta rất yếu, e là đánh không lại”.

Ngô Bình: “Có tôi này”.

Ông ấy nói: “Mọi người lui xuống đi”.

Những người Tà Thần Tông đều đi ra xa, bây giờ chỉ còn lại Ngô Bình và đại thần Côn Ngô.

Người giấy biến thành người sống đã đứng lên, khi ánh sáng cuối cùng biến mất, ông bật cười: “Cuối cùng cũng đến thế giới này, cảm thấy rất tốt”.

Ông ta nhìn: “Các tín đồ của tôi đang ở đâu?”

Ngô Bình nhảy thẳng lên đàn tế, một phát đè hóa thân của tà thần xuống đất, vung nắm đấm lên. Đánh nó ba cái, tà thần này kêu lên: “Cậu là ai?”

Ngô Bình không đáp chỉ phóng kim Thiên Nguyên ra, phong ấn thần sức của nó, lớn tiếng nói: “Đại thần Côn Ngô, có thể rồi đấy”.

Đại thần Côn Ngô lập tức phát ra âm thanh quái lạ, giữa tâm mi tà thần liên tục phóng ra năng lượng, bị đại thần Côn Ngô hút vào trong mũi.

Mấy phút sau, đại thần Côn Ngô đã hồi phục một ít thực lực, mà hóa thân tà thần đã trở nên yếu ớt. Đại thần Côn Ngô hít mạnh một hơi, tà thần này biến thành một luồng sáng, bị nó hút mất.

Hấp thu hóa thân của tà thần, hai mắt đại thần Côn Ngô sáng lên, ông ấy vui mừng nói: “Rất tốt! Sau này cậu phải tìm nhiều thần linh cho tôi hơn, như thế tôi có thể nhanh chóng khôi phục thực lực”.

Ngô Bình: “Ông xem thần linh là hòn đá dưới đất đấy à, dễ tìm thế sao?”

Đại thần Côn Ngô: “Tôi hồi phục thực lực mới có thể giúp được cậu”.

Ngô Bình gọi tông chủ Tà Thần Tông đó đến, khi ông ta nhìn thấy hóa thân tà thần không còn nữa, ngạc nhiên hỏi: “Thượng tiên, tà thần đâu?”

Ngô Bình nói: “Bị ta gi ết chết rồi, các ông tiếp tục triệu hồi tà thần, xem có thể làm thêm một hạ giới hóa thân”.

Tông chủ trợn mắt há mồm, lẩm bẩm: “Chuyện này… Tà thần không ngốc, hóa thân bị giết, e là ông ta sẽ không bị lừa lần thứ hai đâu?”

Ngô Bình hỏi: “Bình thường làm sao các ông giao lưu với tà thần Ba Mắt?”

Người này nói: “Có thể thông qua giấy đốt thần để giao tiếp với thần Ba Mắt”.

Ngô Bình nói: “Vậy tôi nói, ông viết”.

Người này bất lực gật đầu, lấy một giấy bùa màu xanh ra, chuẩn bị bút bùa đợi Ngô Bình nói.

Ngô Bình suy nghĩ một chút: “Nghe nói ông là thần Ba Mắt, lá gan nhỏ như chuột, vợ ngủ với người khác cũng không dám hó hé. Nếu tôi là ông thì chi bằng chết cho xong, còn làm thần gì nữa chứ? Ông làm mất mặt thần quá. Tôi nghe nói ông là một kẻ bỏ đi nên tôi đã giết hóa thân của ông rồi. Ha ha, đừng nói là thực lực của ông kém cỏi, căn bản chẳng thể đỡ được một đòn. Cuối cùng tôi cảnh cáo ông đừng giáng hóa thân xuống nữa, nếu không tôi giết đến địa bàn của ông, nghe rõ không?”

Nói rồi anh hỏi tông chủ Tà Thần Tông đang ngây người: “Viết xong chưa?”

Tông chủ Tà Thần Tông lau mồ hôi: “Thượng tiên, viết xong rồi”.

Ngô Bình rất hài lòng: “Được rồi, đốt cho ông ta đi”.

Một ngọn lửa sáng lên, giấy thần biến thành luồng sáng, bay vào không trung.

Giấy thần này vừa đốt không bao lâu, trên đàn tế bỗng xuất hiện tia sấm sét tạo thành một vòng xoáy năng lượng màu đen, bên trong vang lên tiếng gầm gừ như tiếng sấm.

Ngô Bình nghe thấy tiếng gào đầy tức giận, cười nói: “Đây là tà thần Ba Mắt đang tức giận sao?”

Tông chủ Tà Thần Tông run rẩy, run giọng nói: “Chắc là thế. Thượng tiên, tà thần Ba Mắt vừa giận lên không chừng sẽ giáng chân thân xuống”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi