THẦN Y TRỞ LẠI

Trương Bạch Y: "Không sai, tôi chính là một trong mười ba Tử Y trưởng lão. Bên trên chúng tôi còn có bốn vị trưởng lão trụ cột, địa vị của họ là cao nhất. Nhưng bình thường mà nói thì những việc cụ thể vẫn do chúng tôi trực tiếp quyết định".  

 

Ngô Bình: "Tôi xem trong sách thấy nhắc đến trên đời có một loại cổ Thần Cơ, đó có phải một loại cổ cao cấp không?"  

Advertisement

 

Trương Bạch Y mỉm cười đáp: "Cổ Thần Cơ sao? Đó là loại Thiên cổ trong truyền thuyết, đã thất truyền từ lâu rồi".  

Advertisement

 

Trương Bạch Y nói tiếp: "Chi bằng anh bạn xuống dưới nói chuyện chi tiết hơn với tôi?"  

 

Ngô Bình cây to chẳng sợ gió lớn, anh cũng chẳng sợ đối phương đang định ám hại mình. Vậy nên, sau khi suy nghĩ một lát, anh đáp: "Được!"  

 

Anh đi theo Trương Bạch Y, đáp xuống một thành phố. Thành phố này không lớn, nằm trong rừng sâu, không gian vô cùng tịch mịch.  

 

Họ đi tới một căn nhà lớn bên trong thành phố. Trương Bạch Y mời Ngô Bình vào phòng khách rồi lệnh cho thuộc hạ bưng trà rót nước. Trà này là đặc sản địa phương, hương vị rất đặc biệt.  

 

Ngô Bình phát hiện dù là nha hoàn bưng trà rót nước thôi thì trong người đều có một hoặc vài con cổ trùng. Nhưng những loại cổ đó không cao cấp.  

 

"Tại hạ tên Ngô Bình", anh chủ động xưng tên.  

 

Trương Bạch Y: "Hoá ra là anh Ngô. Loại cổ Thần Cơ ban nãy anh nhắc tới là một loại Thiên cổ. Thiên cổ là loại cổ trùng cao cấp nhất, bên dưới nó là Thần cổ, Huyền cổ, Linh cổ, Thổ cổ. Những đệ tử thông thường của giáo phái chúng tôi thường chỉ có Thổ cổ bởi Linh cổ thôi cũng đã yêu cầu cao về thể chất rồi. Người bình thường sẽ không chịu được việc đưa Linh cổ vào cơ thể".  

 

Ngô Bình: "Vậy mà Trương trưởng lão cho rằng tôi có thể chịu được Thần cổ?"  

 

Trương Bạch Y gật đầu: "Không sai, tôi cảm thấy anh chắc chắn sẽ đạt tiêu chuẩn".  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi