THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 342

Kiều Bộ Tiên ừm một tiếng: “Thế này đi, tôi phải đi trước đây. Nửa năm nữa, tôi sẽ quay lại gặp Hồng Lăng, trong thời gian này nhờ cậu để mắt đến cô bé nhé”.

Ngô Bình cười nói: “Tiên sinh yên tâm, Hồng Lăng là em gái tôi, chắc chắn tôi sẽ quan tâm đến cô bé”.

Sau đó, anh lại nói: “Tiên sinh, công pháp mà anh ba tôi đang tu luyện không phù hợp, ông có thể chỉ dẫn cho anh ấy vài lời không?”

Kiều Bộ Tiên hừ một tiếng: “Biết ngay mà!”

Ông ấy là một người ôn hoà nên đã lấy một cuốn sách nhỏ ra đưa cho Từ Quý Phi. Từ Quý Phi mừng quýnh, vội quỳ xuống dập đầu cảm ơn.

“Cảm ơn tiền bối”.

Kiều Bộ Tiên không để ý đến Từ Quý Phi, mà nói với Ngô Bình: “Tư chất của cậu khá lắm, cho tôi xem cang khí của cậu nào”.

Ngô Bình lùi lại vài bước rồi vận công, một luồng cang khi bao phủ toàn thân với khí thế mạnh mẽ!

Kiều Bộ Tiên nói: “Tốt đấy! Tiền đồ của cậu sẽ xán lạn”.

Ngô Bình cười nói: “Tiền bối quá khen”.

Kiều Bộ Tiên: “Tôi thu nhận được đồ đề này cũng nhờ công của cậu, thế này đi, tôi tặng cậu một thứ”.

Ông ấy ném cho Ngô Bình một cuốn sách cổ đã cũ, Ngô Bình mở ra xem thì thấy bên trên có ghi Bí truyền của Đại Thiền Tự. Anh đọc kỹ thì thấy bên trong có ba tuyệt kỹ, hai đại thần thông và một thần công.

Ngô Bình ngạc nhiên nói: “Tiên sinh, đây là công phu của Đại Thiền Tự ư?”

Kiều Bộ Tiên gật đầu: “Ngày xưa, tôi đến Tây Vực để cứu thiền sư Kim Cương của Đại Thiền Tự, nhưng đã chậm mất một bước. Trước khi qua đời, ông ấy đã đưa cuốn sách này cho tôi, bảo tôi truyền cho người đời sau. Vì cậu có tư chất tốt nên thử tu luyện theo công pháp này xem sao. Còn luyện thành được mấy loại thì phải phụ thuộc vào cậu thôi”.

Ngô Bình vội nói: “Cảm ơn tiên sinh!”

Kiều Bộ Tiên như chuẩn bị rời đi nên Ngô Bình vội nói: “Tiên sinh chờ thêm một lát”.

Sau đó, anh nói với Từ Quý Phi: “Anh ba, anh mau bảo người mang mấy lạng trà đó đến đi”.

Từ Quý Phi hiểu ý nên gật đầu luôn, sau đó gọi điện thoại bảo người mang trà đến sơn trang Vân Đỉnh.

Kiều Bộ Tiên cười nói: “Có trà ngon à? Hái ở đâu thế?”

Từ Quý Phi vội đáp: “Là lá trà Long Tỉnh 300 năm”.

Kiều Bộ Tiên sáng mắt lên: “Thật không? Thường thì Long Tỉnh chỉ sống được mấy chục năm thôi, cây trà mà sống 300 là có linh khí rồi đấy, chắc uống ngon lắm đây”.

Vì thế, ông ấy ngồi xuống chờ lá trà.

Ngô Bình tranh thủ thỉnh giáo thêm vài điều: “Tiên sinh, có cao nhân ở cảnh giới Võ Thần không ạ?”

Kiều Bộ Tiên nhìn Ngô Bình rồi nói: “Cậu hỏi hơi xa vời rồi, chờ cậu đến cảnh giới Võ Vương đi rồi tôi sẽ trả lời”.

Ngô Bình cười nói: “Tiên sinh, tôi chỉ tò mò thôi ạ”.

Kiều Bộ Tiên trầm ngâm rồi nói: “Cảnh giới Võ Vương và Võ Thần là cách nói của dân gian, thật ra không khoa trương vậy đâu. Vì trên đó còn có cảnh giới cao hơn như Địa Tiên, Thiên Tiên”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi