Đã được trải nghiệm dược lực ẩn chứa trong máu cô gái, Ngô Bình nói: “Quả nhiên giống như tôi đã dự đoán trước, vấn đề của cô không quá nghiêm trọng, có thể chữa trị”.
Cô gái vui mừng: “Thật sao?”
Ngô Bình: “Nhưng muốn khôi phục thì phải trả giá, quá trình sẽ rất đau đớn. Tôi muốn rút sạch máu huyết trong người cô, sau đó đưa máu của tôi vào trong cơ thể cô, làm như vậy, kết quả xem như cô được sống lại lần nữa, hơn nữa còn có thể duy trì được năng lượng vốn có, đồng thời cô sẽ trở thành người phụ thuộc vào tôi, cả đời sẽ bị tôi khống chế”.
Advertisement
Cô gái im lặng một lúc, cả đời bị người ta khống chế, bản thân có thể chịu đựng được không?
Ngô Bình: “Vì vậy cô phải nghĩ cho kỹ, một là vĩnh viễn bị nhốt ở đây, sống cô độc một mình, hai là đi ra ngoài với tôi, sống cuộc sống bình thường. Đúng rồi, tuy nói là tôi có thể khống chế cô, nhưng tôi cũng sẽ không thật sự can thiệp chuyện cô”.
Advertisement
Cô gái khẽ thở dài, nói: “Được thôi! Ta chấp nhận”.
Ngô Bình: “Vậy tôi bắt đầu, cô ráng chịu đựng”.
Nói xong, tay phải anh nắm trên không, máu huyết cả người cô gái lập tức rời khỏi cơ thể, bị anh phong ấn đưa vào một cái lọ.
Cô gái không còn máu huyết, lập tức ngất đi, cơ thể trắng bệch như tờ giấy, rễ cây dưới chân cũng khô héo. Cuối cùng đưa máu của canh vào trong thân thể cô gái, lại là thể chất Thái Cổ Chân Nhân, máu huyết của anh, sở hữu năng lực chữa trị không hề tầm thường, đồng thời còn có thể nâng cao thể chất cô gái.
Anh đưa vào người cô thể chừng một chén máu, máu huyết thoáng chốc đã tăng lên gấp mười lần, thân thể cô gái bỗng chốc căng đầy, giây tiếp theo, cô ấy mở bừng mắt, hít sâu một hơi, sau đó tim cô bắt đầu đập mạnh. Sức sống mạnh mẽ ấn chứa trong máu huyết khiến rễ cây dưới chân cô lại tràn đầy sức sống, cắm sâu vào lòng đất.
Sau đó, cô ấy lại đau đớn kêu thảm thì ra máu của Ngô Bình đang tiến hành thay đổi thân thể cô ấy. Hai luồng sức mạnh tranh giành quyền chủ động trong thân thể cô ấy. Hai luồng sức mạnh, đại diện cho hai hướng tiến hóa, một là ban đầu vốn có của cô ấy, còn lại là do máu của Ngô Bình mang đến.
Ngô Bình không để ý đến cô ấy, bắt đầu ở bên cạnh tu luyện thần hải Phi Thiên Chân Nhân. Thần hải của anh vẫn chưa đủ mạnh, hiện tại cần phải mở rộng diện tích thần hải, để có được tinh lực mạnh hơn.
Ngay khi Ngô Bình tu luyện, anh cảm nhận được một luồng sức mạnh tinh thần dũng mãnh, bắt đầu lao về phía anh, muốn giết chết anh, đoạt lấy thần hải của anh.
Thần hải của anh giống như một miếng thịt mỡ, hương thơm bay đi rất xa, thoáng chốc đã thu hút các sinh vật đáng sợ trong khu rừng. Những sinh linh này, thích nhất là cắn nuốt linh hồn kẻ khác để nuôi dưỡng bản thân.
Ngô Bình đẩy lùi đòn tấn công này, thì lại có một luồng sức mạnh tinh thần khác lao đến, cái sau còn mạnh hơn cái trước. Cứ như vậy, chưa đến nửa tiếng đồng hồ, Ngô Bình đã bị tấn công hơn bảy mươi lần, hơn bảy mươi lần tấn công này đến từ mười sinh vật với sức mạnh tinh thần hung mãnh.
“Chưa hết sao?”. Khi đòn tấn công cuối cùng kết thúc, Ngô Bình cuối cùng cũng nổi giận, chớp mắt đã phóng Dương Thần ra.
Dương Thần của anh tỏa ánh sáng khắp vạn trượng, sáng rực như mặt trời. Một khi nó xuất hiện thì sẽ khiến vô vàn sinh linh sợ hãi trốn tránh. Mười hai sinh linh này cũng giật mình, linh hồn quá mạnh!