THẦN Y TRỞ LẠI

Chương kiếm thánh có yêu cầu cảnh giới phải đạt đến Long Môn Địa Tiên, vì thế nó không dễ viết như vậy. Tuy nhiên, anh đã mất ba ngày để viết thành công chương kiếm thánh. Độ khó của chương kiếm thánh lớn hơn nhiều so với chương kiếm hoàng, và nó đặt ra những yêu cầu nghiêm ngặt hơn đối với những người tu hành.  

 

Sau khi viết chương kiếm thánh, anh đã sai người in nó thành sách, người đầu tiên có được nó đương nhiên là Trương Khúc Linh.  

 

Hôm nay, anh về nhà thăm Khả Nhi và Đỉnh Nhi. Nhưng khi về đến nhà anh mới biết Đỉnh Nhi đã chạy đi đâu đó chơi, cả nhà đang điên cuồng tìm kiếm.  

 

Advertisement

Ngô Bình cũng không khẩn trương, chạy bao nhiêu cũng không thể ra khỏi Linh Xuyên, anh lập tức thả thần niệm tìm kiếm. Thoáng cái, anh đã phát hiện lúc này Đỉnh Nhi đang trốn ở nghìn mét dưới lòng đất, chơi đùa với thú Thôn Kim ở bên trong.  

 

Con thú Thôn Kim này đã được nuôi dưỡng trong nhà của Ngô Bình một thời gian, nhưng anh không ngờ rằng nó lại thích Đỉnh Nhi đến mức đưa Đỉnh Nhi vào hang ổ của nó.  

 

Ngô Bình giơ chân dậm mạnh, mặt đất rung chuyển, con thú Thôn Kim trợn mắt và đẩy Đỉnh Nhi lên.  

Advertisement

 

Một lúc sau, Đỉnh Nhi mặt mũi đầy đất vui vẻ leo lên. Cậu bé vẫn còn nhỏ, nhưng đã có thể chạy nhảy, bước đi uyển chuyển.  

 

Ngô Bình hỏi: “Tiểu Hoàng đâu?”, Tiểu Hoàng chính là Tiểu Hoàng Long.  

 

Nhậm San San: "Hoàng Long đang tu luyện dưới đáy hồ, nói muốn lột da".  

 

Ngô Bình nhấc Đỉnh Nhi lên và đặt cậu bé vào thùng nước để rửa sạch bụi bẩn trên người. Đôi chân của Đỉnh Nhi vung vẩy dữ dội, bắn tung tóe một lượng lớn nước vào đầu và mặt của Ngô Bình.  

 

“Đỉnh Nhi, ngoan ngoãn một chút đi", Ngô Bình bất đắc dĩ kêu lên.  

 

Sau khi tắm rửa cho Đỉnh Nhi, Nhậm San San thay quần áo mới cho cậu bé. Nhưng vừa mới thay đồ, cậu bé lại bất ngờ chạy đến cái ao, lao vào trong đó.  

 

Ngô Bình chẳng quản cậu bé nữa, Nhậm San San lo lắng nên vội vàng dẫn người hầu đi bắt Đỉnh Nhi lại, trong viện náo loạn ầm ĩ.  

 

Con thú Thôn Kim đang định chui vào hố, nhưng Ngô Bình đã nắm lấy đuôi nó và nói: "Thú Thôn Kim, tao có một ít kim loại trong tay, mày có muốn không?"  

 

Thú Thôn Kim nhìn Ngô Bình, như thể đang hỏi là loại kim loại gì.  

 

Ngô Bình lấy ra một mảnh thiên thạch mà Luyện Kim Cốc tặng và hỏi: "Mày có nhận ra nó không?"  

 

Thú Thôn Kim liếc nhìn, đôi mắt nhỏ của nó lập tức phát sáng, nó há miệng hít vào, mảnh thiên thạch hóa khí, bị nó hút vào trong bụng.  

 

Ngô Bình giật mình, nói: "Thú Thôn Kim, vị cũng được đúng không?"  

 

Thú Thôn Kim gật đầu, sau đó nhìn anh, hiển nhiên là nó muốn nhiều thiên thạch hơn.  

 

Ngô Bình: "Tao có thể đưa nó cho mày. Tuy nhiên, mày phải đưa cho tao đống phân mà mày đã tích lũy mấy ngày nay".  

 

Hóa ra thú Thôn Kim đã nuốt chửng tất cả các loại kim loại trên thế giới, phân của nó sẽ chứa Tiên Thiên Kim Mẫu. Mà thú Thôn Kim cũng biết giá trị của phân nó, cho nên nó không bao giờ đại tiện ra bên ngoài, mà luôn luôn đại tiện ở trong hang.  

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi